CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1950

Cúi đầu, Trương Khởi lại thầm nghĩ: trận chiến này tương đối nguy

hiểm. Có lẽ nên tĩnh tâm một chút, xem xem có thể nhớ lại điều gì nữa hay
không.

Nghĩ tới đây, nàng liền cất bước, bước vào trong phòng, sau đó cất tiếng

ra lệnh cho đám tỳ nữ vẫn còn đang hoảng loạn: "Chuẩn bị chút nước ấm,
ta muốn tắm rửa".

"Vâng".

Ngâm mình trong nước ấm, Trương Khởi nhắm mắt lại, đắm chìm vào

trong hồi ức xa xăm. Theo trí nhớ của nàng, chỉ có một ấn tượng, chính là
Lan Lăng Vương Cao Trường Cung, trong trận chiến ở Lạc Dương này liền
đại xuất danh tiếng, người đời còn đặc biệt viết một khúc

《 Lan Lăng

Vương ra trận

》, hoàn toàn nhận định địa vị một đại danh tướng của hắn!

Nhưng trí nhớ này cũng đã mai một đi nhiều rồi, nàng nghĩ đến nát óc,

cũng chỉ nhớ được những thứ này, mấy chi tiết kia, kiếp trước nàng lại chưa
trải qua, dù có nhớ, cũng chỉ nghe được từ trong miệng người khác chút râu
ria, sao có thể chắc chắn được?

Một ngày này, mặc kệ bên ngoài binh hoang mã loạn thế nào, thì Trương

Khởi vẫn không bước chân ra cửa. Sau khi tắm nước ấm xong, liền đốt
huân hương, lẳng lặng ngồi đánh đàn.

Tiếng đàn phiêu đãng như mây, lưu chuyển trong không gian, mang theo

cảm giác yên tĩnh làm cho lòng người vui vẻ thoải mái, bất tri bất giác, hai
trăm hộ vệ trong sân, tâm tình vốn nóng nảy lo lắng cũng dần dần bình
phục lại, mà âm thanh hốt hoảng hối hả dường như cũng giảm đi một chút.

Tỷ tướng Lý Tùng quay đầu, nhìn Vương phi nhà mình đốt huân hương,

gảy đàn trong viện, thở dài nói với Thành Sử: "Phu nhân thật trấn định!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.