CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 2042

Đang nói đến đây, tiếng thét trong trẻo của tiểu nhị vang lên: "Khách

quan, rượu của người đến rồi!"

Quý công tử ngừng suy nghĩ, chờ tiểu nhị bày xong cốc và thức ăn hắn

mới cầm một bình rượu lên, từ từ rót vào chung. Sau đó, hắn giơ chung
rượu lên chậm rãi uống một hớp.

Rũ mắt xuống, quý công tử nhìn rượu dao động trong chung, thì thào nói

ra: "Chớp mắt một cái đã 17 năm rồi, A Khởi, hài nhi của nàng, chắc đã lớn
rồi?"

Quý công tử này chính là Tiêu Mạc đã rút lui năm xưa. Từ sau khi rời đi

Nghiệp thành, hắn dùng gần mười năm thời gian, lúc đi quanh lúc ẩn cư,
cuối cùng vẫn trở lại cố hương của hắn —— Kiến Khang.

Mười mấy năm, đặt ở thái bình thịnh thế, cũng chỉ là một người thanh

niên đi về phía trung niên. Nhưng ở loạn thế này, cũng đã là thương hải
thay đổi tang điền.

Sau khi Tiêu Mạc trở lại Kiến Khang, hoàng đế nước Trần đã đổi mấy

người rồi, bạn cũ mà hắn quen đều chết chết ẩn ẩn, dù là con cháu Vương
Tạ cũng hầu hết không thấy bóng dáng.

Trên đời này, việc hết cách nhất không phải là người chưa già giang sơn

đã đổi sao?

Lần này, là Tiêu Mạc nghe được lời đồn Lan Lăng Vương và Trương thị

A Khởi xuất hiện tại Kiến Khang Hàng Châu xong mới cố ý chạy tới. Thật
ra thì hắn cũng không biết, hắn chạy tới như vậy có ích lợi gì? Có lẽ, chỉ
muốn xa xa gặp một lần. Dù cho không thể gặp lại, không thể nhìn nhau
cười, dù cách xa xa liếc nhìn, cũng tốt , tốt. . . . . .

Mấy hộ vệ đứng ở sau lưng hắn, nhìn trên mặt lang quân mình toát ra vẻ

tiu nghỉu như mất, không khỏi nhìn thoáng qua nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.