CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 207

cô tử tiêu chuẩn trong Trương phủ, tương lai sẽ kết thân với các đại thế gia,
gả đi làm vợ cả . . . .Sầm cô tử đừng nhìn thì hơn."

Trương Sầm nghe vậy sắc mặt càng trắng bệch. Nàng cắn môi, quật

cường không để cho nước mắt chảy xuống.

Thấy nàng như vậy, phụ nhân gần ba mươi tuổi này thở dài, giọng nói

chuyển thành dịu dàng, "Sầm cô tử cần gì phải buồn phiền? Lần này mặc
dù cô gả đi làm thiếp, nhưng phu quân của cô chính là trụ cột vững vàng
của Tiêu phủ Tiêu Lang quân - Tiêu Sách. Nếu tương lai có cốt nhục của
Tiêu Lang quân, cô cũng sẽ hết khổ cực, cần gì phải buồn?"

Không nghe lời này thì thôi, nghe xong nước mắt Trương Sầm cũng

không kiềm chế được nữa, nàng lấy tay áo che mặt, khẽ nức nở nói: "Lời
như thế, bà cần gì lấy ra dỗ ta?"

Ai chẳng biết, trong phủ Tiêu Sách này có cả trăm kỹ thiếp? Ai không

biết, hắn mặc dù thích những cô gái nhỏ tuổi chưa hiểu chuyện, nhưng cũng
chỉ mang về hoan lạc, ấu nữ có thể sống sót sau khi bị hắn làm nhục chỉ có
một nữa.

Nàng tuy họ Trương, mặc dù Tiêu Sách này sẽ nể mặt dòng họ nàng vài

phần, cũng có phần tôn trọng. Mặc dù nàng là do Tiêu Sách đích thân tuyển
chọn cầu hôn, mặc dù nàng khác những kỹ thiếp kia, danh phận là thiếp
thất có địa vị cao hơn kỹ thiếp. Nhưng gả cho cái loại heo mập hoang dâm
đó, cả đời này nàng còn trông cậy vào cái gì được nữa?

Nghẹn ngào không vơi, Trương Sầm đã khổ sở hận không thể lập tức

chết đi cho rồi. Nàng dùng tay che mặt, khóc hu hu quay đầu chạy đi.

Phụ nhân kia cũng không đuổi theo, bà chỉ lạnh lùng nhìn Trương Sầm

đang rời đi, hừ nhẹ một tiếng cười lạnh nói: "Thân phận hèn mọn thì phải
chấp nhận thôi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.