CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 257

Khóe miệng Quảng Lăng vương nhếch nhếch, hắn lau mặt của nàng,

"Trở về phủ rồi thu thập bọc quần áo, đến lúc đó không có thời gian chờ
ngươi."

Hai mắt Trương Khởi trừng tròn xoe!

Môi của nàng run rẩy, lại run rẩy, rốt cuộc vô lực nói: "Nhưng, nhưng, ta

không muốn."

"Ta nói, ánh mắt của ngươi rất sạch sẽ. Hơn nữa dung nhan của ngươi

không tệ, không đến nỗi khiến ta nhìn mà phiền. Cho nên, ngươi không
muốn cũng phải muốn." Lưu loát rõ ràng bỏ lại những lời này, Quảng Lăng
vương từ trong lòng móc ra một đĩnh vàng ném cho nàng, "Trở về chuẩn bị,
nên chuẩn bị nhiều chút."

Dứt lời, hắn thản nhiên xoay người, mang theo hai đại hán áo đen lên xe

ngựa.

Cho đến xe ngựa của hắn đi một hồi, Trương Khởi mới khẽ gọi một

tiếng. Đảo mắt, nàng liền nhắm chặt miệng.

Trong truyền thuyết, hắn rõ ràng là một người khoan hậu đại độ, người

như vậy, cũng không thích làm người khác khó chịu, thế nào trên thực tế
căn bản không phải như thế?

Nàng cũng không suy nghĩ, Quảng Lăng vương khoan hậu rộng lượng, là

đối với thuộc hạ của hắn. Nàng là cái gì? Dưới trời trong mắt của nam
nhân, tiểu cô tử thân phận như nàng, cáu kỉnh là thường, nói gì tâm nguyện
cũng là tiểu cô tử thích nằm mơ. Dù sao không phải cho người thấp kém
này, thì cũng là cho người thấp kém kia, mình nhặt đi, chờ sống phú quý thì
nàng sẽ biết cảm kích may mắn.

Trương Khởi ngơ ngác đứng, một hồi lâu mới quay đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.