CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 314

Mãi cho đến nàng rời phòng, Trương Thập Nhị lang cũng chưa từng thấy

nàng. Đi vài bước, Trương Khởi nghe được bên trong truyền đến tiếng cười
sang sảng, không khỏi dừng bước lại, kinh ngạc nhìn.

Chỉ liếc mắt nhìn, nàng liền quay đầu lại.

Trương Hiên hơi dừng bước, qua viện, bốn phía không có mấy người,

hắn mới nhỏ giọng áy náy nói: "Vi huynh suy tính không chu toàn."

Trương Khởi lắc đầu, yếu ớt nói nhỏ: "Ca ca đã thay A Khởi nói vài lời

trước mặt mẫu thân, A Khởi thực vô cùng cảm kích."

Nàng cúi đầu, thân hình nhỏ nhắn yếu đuối như không thắng gió xuân.

Trương Hiên nhìn nàng, thầm nghĩ: muội muội của ta xương nhỏ thịt ít, vì
thân thế của mình, không biết chảy qua bao nhiêu lệ, nhớ lại cảnh tượng
muội ấy tựa vào đình đài, chiếc eo kia thật vô cùng nhỏ bé yếu ớt. Gần đây
ta hoài niệm, cũng viết một bài phú cho muội ấy. Mặc dù không có nói rõ
nàng là ai, nhưng ta thấy bài phú của ta, cũng hợp "Tính tình tuyệt vời, tài
trí giỏi giang" , ngày khác cũng phải lấy ra để mọi người thưởng thức, nhất
định không kém hơn

《 mỹ nhân phú 》 của Tiêu Mạc.

Suy nghĩ một hồi, Trương Hiên nghĩ tới một chuyện, đột nhiên kêu: "A

Khởi?"

Trương Khởi quay đầu lại nhìn lại.

Đối diện con ngươi mịt mờ của nàng, Trương Hiên lại thầm khen một

câu về vẻ đẹp của Trương Khởi, muốn viết về đôi mắt của nàng vào trong
phú.

Trương Khởi nửa ngày không thấy hắn nói chuyện, không khỏi kêu:

"Cửu huynh?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.