CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 337

Lang quân trung niên Vương thị đó đứng lên, chắp tay nói với bệ hạ: "Có

thần."

Tân đế liếc về phía Vương Diễm, mỉm cười nói: "Trẫm thấy Vương thị A

Diễm rất tốt…."

Hắn còn chưa nói hết.

Nhưng mọi người ở đây đều hiểu ý của bệ hạ. Vương thái phó đứng dậy,

cúi thấp người trước bệ hạ, cất cao giọng nói: "Thần tuân lệnh."

Dứt lời, ông ta nhìn về phía Vương Diễm, nói với giọng trầm thấp: "A

Diễm, còn không tạ ơn?"

Vương Diễm như thể thức tỉnh, từ từ ngẩng đầu lên.

Nàng ngước đôi mắt rưng rưng đẫm lệ sững sờ nhìn Tân đế. Sau đó,

nàng cúi đầu, bước đi vô cùng khó khăn đến trước bệ hạ, nhẹ nhàng cúi
chào, vẻ mặt có phần trống rỗng, nghẹn ngào khẽ nói: "A Diễm tạ ơn long
ân bệ hạ."

Tân đế cười ha ha, nói: "A Diễm không cần như thế, đứng lên đi." Theo

ánh mắt của hắn, mấy tỳ nữ đi ra, cung kính đỡ Vương Diễm lên, đưa nàng
ra theo cửa hông.

Trương Khởi thu hồi ánh mắt, giọng Trương Nhân khẽ vang bên tai,

"Nghe nói Vương Diễm này cũng là con gái ngoài giá thú, mẹ đẻ là kỹ nữ.
Trong những cô tử như chúng ta, địa vị của nàng ta là thấp nhất, không ngờ
rằng lại một bước lên trời, trở thành hoàng phi." Giọng nói chứa đầy vẻ đố
kỵ.

Trương Khởi vẫn không trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.