CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 34

thư cũng khá sạch sẽ, thư thái."

Bà Ôn nói tới đây liền quay lại nhìn hán tử gầy gò, ngạc nhiên nói: "Lão

Trung, hôm nay ngươi làm sao vậy? Lại còn phải bắt bẻ như vậy?"

Nói tới đây, hán tử gầy gò không dám lên tiếng can ngăn nữa. Hắn cắn

răng, âm thầm nhìn Trương Khởi thống hận: Tiểu tiện nhân này đã nói vậy
thì ta cũng chẳng thể ép buộc. . . . .Thôi thì cứ tùy cơ hành động.

Bà Ôn thấy hắn không ngăn cản nữa bèn cùng hán tử trung niên kia chất

đồ đạ lên xe rồi vội vàng giục ngựa đi về phía thôn nhỏ.

Hai khắc sau, xe ngựa đã chạy vào trong thôn.

Thôn này cũng không nhỏ, cả thôn có khoảng năm, sáu trăm hộ gia đình.

Khi thấy bọn họ đến, mấy đứa trẻ đang chơi đùa trong thôn hô hoán. Mà
những thôn dân cách đó không xa cũng chạy tới chỉ trỏ vào bọn họ.

Ánh mắt kính sợ của đám thôn dân khiến đám người bà Ôn rất thoải mái,

nhưng còn đám trẻ con, chúng lại hôi rình bởi hỗn hợp nước mũi và mồ hôi
như lời hán tử gầy gò.

Nhưng đã tới đây thì đâu còn lý gì rời đi. Sau khi hán tử trung niên tới

chào hỏi hộ dân trông sạch sẽ tinh tươm nhất ở đây liền chạy xe vòng
quanh thôn thu nồi và bếp về nấu thức ăn.

Chủ nhân nông hộ kia cũng biết họ ghét bỏ nên không dám mở miệng

bảo họ nấu ăn bằng đồ của mình mà chỉ lặng lẽ nấp ở nhà kế bên nhìn sang.

Nô bộc bận rộn, người làm chủ nhân như Trương Khởi chỉ cần đội mũ

che mặt, đoan chính ngồi trong phòng.

Trương Khởi chú ý trong lúc ba người kia bận rộn thì hán tử gầy gò đã

kiếm cớ chạy ra ngoài chuẩn bị nước, một lần đi mất tới hơn nửa canh giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.