CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 351

Một hồi lâu, âm thanh nhỏ bé yếu ớt của Trương Khởi bay tới, "Quảng

Lăng vương là trượng phu khó được trên thế gian, A Khởi không biết có
nên hối hận hay không thì lệ đã chảy xuống."

Lời này, thành khẩn mà tự nhiên. Giống như theo lời nàng, hoàn toàn ra

từ trong lòng!

Cao Trường Cung mười tám mười chín tuổi, xuất thân không tốt hơn

Trương Khởi bao nhiêu. Thuở nhỏ, cũng từng bị nhục mạ và khinh thường
không biết bao nhiều lần.

Hắn không biết mình thì ra là trượng phu khó được trên thế gian!

Khóe miệng nhếch nhếch, hắn muốn cười ra tiếng. Cũng không biết tại

sao, nụ cười kia lại không vang lên được.

Hắn quay đầu lại nhìn về phía Trương Khởi.

Tiểu cô tử đứng dưới ánh trăng, vẻn vẹn đến vai mình, nhìn gương mặt

khóc như mèo của nàng, Quảng Lăng vương chậm rãi nói: "Ngươi đừng
hối hận!"

Trương Khởi kinh ngạc nhìn về phía hắn.

Đối diện ánh mắt của nàng, Quảng Lăng Vương cười, nụ cười này, tựa

như mây bay ngang trời, mặt trời xuyên biển. Hắn nhìn chằm chằm Trương
Khởi, nói: "Cả đời ta, không thích bị người trêu nhất. Tiêu Mạc này nhiều
lần lấn ta... ta há có thể tùy hắn? Trương Khởi, ta sớm muộn sẽ đến mang
ngươi đi." Mang nàng đi, thành con cờ giữa hắn cùng với Tiêu Mạc, thắng
thua quan hệ tôn nghiêm của trượng phu. Cuối cùng ai là người thắng, bây
giờ nói còn quá sớm.

Hắn cất bước đi tới xe ngựa, nói, "Lúc trước cảm thấy ánh mắt ngươi

trong suốt khó được, hôm nay, ta càng thêm không muốn bỏ qua rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.