CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 412

Con đường này rõ ràng không lớn, nhưng bởi vì cây to trùng trùng điệp

điệp cản trở, rõ là một thế ngoại đào nguyên.

Chỗ như thế, làm cho người ta khẩn trương không nổi.

Trương Khởi bắt đầu còn cẩn thận cẩn thận đi, thỉnh thoảng suy nghĩ về

bệ hạ. Đi mười mấy phút, nàng đã đắm chìm trong cái khoảng không gian
um tùm này.

Lại đi mười phút, một hồi tiếng đàn lúc liền lúc đứt truyền đến, nàng

theo tiếng đi tới, rốt cuộc xuyên qua bóng cây dày đặc, thấy Hoàng đế ngồi
trong ngôi đình xanh lá.

Trương Khởi cất bước đi tới.

Hoàng đế chỉ có một mình, nàng không dám đến quá gần, liền cách 20

bước khẽ chào, cung kính nói: "Trương thị A Khởi gặp qua bệ hạ."

Hoàng đế đang khảy dây đàn, nghe được âm thanh của nàng, đầu hắn

cũng không ngẩng lên, "Là Trương Khởi?"

"Vâng"

Một hồi tiếng đàn truyền đến chốc lát, Hoàng đế rốt cuộc ngẩng đầu lên,

"Đến gần một chút."

"Vâng"

Hoàng đế nhìn chằm chằm nàng, một hồi lâu sau, hắn nói: "Hôm nay A

Khởi trông được hơn trước chút." Tuy nói là trông được chút, cũng chỉ là
tốt hơn chút. Căn bản không lọt nổi mắt xanh của hắn, Trương Khởi làm
như bị hắn khoe khoang có chút ngượng ngùng, đầu của nàng cũng thấp
đến ngực rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.