CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 420

Âm thanh trầm trầm của Quảng Lăng vương truyền đến, "Không tự

lượng sức!" Vừa dứt tiếng, bội kiếm của hắn đã được nắm trong tay trái.

Hắn muốn làm gì?

Trương Khởi há mồm muốn thét chói tai.

Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, khi chiếc xe ngựa vọt tới, bụi mù

không đầu không đuôi cuốn về phía Quảng Lăng vương thì hắn vẫn sừng
sững như núi liền ra tay.

Chỉ thấy ống tay áo tay phải của hắn, thản nhiên phất một cái. Cũng

không biết là dùng bao nhiêu sức, ống tay áo nhọn như dao này vừa vặn đả
thương mắt mũi yếu ớt của con ngựa.

Con ngựa kia phát ra một tiếng hí điên cuồng, liền quẹo qua trái, sau đó

xông qua vạt áo Quảng Lăng vương, vọt tới tường rào bên trái!

Con ngựa kia quả thật điên rồi, đụng vào như thế, hoàn toàn sẽ khiến nó

vỡ thành bánh thịt!

Mà người trên xe ngựa, chỉ sợ cũng không được tốt lành gì.

Quảng Lăng Vương cười, "Hao tổn tâm cơ, trưởng giả lại không đồng

ý?"

Trương Khởi không biết trả lời như thế nào, liền cũng cười cười.

Quảng Lăng vương nhìn chằm chằm nàng, đột nhiên, hắn lại gần nàng,

"Hắn nhìn thấy rồi !"

"Cái gì?"

Đối diện đôi mắt chớp chớp của Trương Khởi, Quảng Lăng vương vẫn

không nhúc nhích. Mà là vươn tay ra, dịu dàng phủ lên thái dương nàng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.