cầu, ngài ấy càng nghĩ càng không cam lòng, hôm nay gặp, nên muốn nhìn
kỹ hơn một chút. Sau đó Tiêu Lang tới, chàng ấy muốn A Khởi đi về cùng.
Nhưng Quảng Lăng vương không chịu. Ngài ấy mang A Khởi đi về thành
Tây. Cuối cùng vẫn là Tiêu Lang đuổi theo, nhẹ giọng khuyên can Quảng
Lăng vương, Quảng Lăng vương mới thả A Khởi."
Trương Khởi cảm thấy, tuy rằng Trương Tiêu thị cùng đại phu nhân
không cho nữ nhân Trương thị thân thiết với Tiêu Mạc, nhưng hai người họ
đều thật lòng thương yêu Tiêu Mạc. Loại thương yêu này, thậm chí so với
nữ nhi thân sinh của họ cũng không kém bao nhiêu. Vì vậy, trong lời của
nàng thầm nâng cao Tiêu Mạc, chê bai Quảng Lăng vương, đánh trúng vào
lòng của Trương Tiêu thị.
Trương Khởi biết, dù cho Trương Tiêu thị có thần thông đến mức nào,
cũng sẽ không biết cuối cùng là Tiêu Mạc toàn thân nhếch nhác. Nhi tử con
nhà thế gia như Tiêu Mạc, muốn phong tỏa tin tức gây bất lợi cho chính
mình như vậy, quả thật rất dễ dàng.
Trương Tiêu thị trầm ngâm một lát, lại hỏi: "Nghe bảo, Tiêu Mạc nói với
ngươi, hắn sẽ cầu hôn A Cẩm?"
Trương Khởi nhút nhát nhìn Trương Tiêu thị, nhỏ giọng nói: "Vâng."
"Hắn có nói nguyên nhân không?"
Trương Khởi cúi đầu, cắn môi: "A Khởi trộm nghe được Tiêu Đường nói
với người khác là, lang quân nhà hắn bảo: Công chúa Khánh Tú muốn làm
người trong lòng lang quân nhà hắn. Nhưng mà lang quân nhà hắn là người
thế nào chứ? Vị trí chính thê đã để cho biểu muội nhà mình, đó là ý trung
nhân của lang quân nhà hắn, cũng sẽ không có bất cứ một người nào khác
nữa, bên cạnh lang quân nhà hắn, không có vị trí cho công chúa."
Trương Tiêu thị ngẩng đầu lên.