CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 485

Đến gần tối thì Trương Cẩm khóc mệt, đã ngủ thiếp đi, mà bức thêu của

Trương Khởi, cũng đã ra được chút hình dáng.

Cửa mở ra, hai tỳ nữ đi vào. Chia ra bày thức ăn lên chiếc bàn ở trong

phòng, đổi nước sạch xong, hai tỳ nữ liền lui ra ngoài.

Trương Cẩm ngồi ở đầu giường, lạnh lùng nhìn động tác của bọn họ,

hiển nhiên hai ngày trước nàng ta đã từng vô cớ gây sự với họ, nên lúc này
lại thấy mặt, liền nổi giận.

"Cạch" một tiếng, cửa phòng lại bị khóa, hai bên trong ngoài, lại khôi

phục sự an tĩnh vốn có.

Nhìn thứ cơm canh đạm bạc khiến người khác giận sôi này, cùng với

nước nóng không có cánh hoa, không có xiêm áo thoải mái sạch sẽ, và
phòng nhỏ không có chỗ nào để tắm rửa, Trương Cẩm đột nhiên cầm chiếc
gối ngọc trên giường lên, ném về phía Trương Khởi.

Chuyện xảy ra bất ngờ, Trương Khởi không kịp tránh, bả vai bị đập một

cái. Nàng ngã ra sau, trong miệng phát ra một tiếng kêu đau đớn. Nhưng
chỉ là lui về phía sau một bước, chứ không phản bác điều gì.

Trương Cẩm liếc nàng một cái, mắng: "Đê tiện!"

Trương Khởi lui đến một góc, cúi đầu nhìn chân của mình, không lên

tiếng.

Oán khí của Trương Cẩm còn chưa tản đi, nàng ta vọt tới kỷ án, hất

mạnh đống đồ ăn giành cho Trương Khởi xuống đất, "loảng xoảng", trong
phòng vang lên những tiếng vỡ nối tiếp nhau, thức ăn, bát đũa rơi đầy đất.

Trương Khởi vẫn cúi đầu như cũ, không hề cử động cũng không lên

tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.