CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 557

Thả chỗ bột trong gói giấy đó vào trong nước trà, Trương Khởi gọi: "A

Lục."

A Lục vui sướng thỏa mãn chạy vào.

Trương Khởi cầm ly trà đó lên, dịu dàng nói: "Xem cô mệt đến mức đầu

đầy mồ hôi kìa, mau uống ly trà này đi."

"Ừm."

A Lục nhận lấy ly trà, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch. Đặt ly trà ,nàng

ta lại xoay người chạy ra ngoài.

Không tới một khắc, A Lục nghiêng ngả mà bước vào. Vừa đi nàng ấy

vừa thì thào mà nói: "Choáng váng quá, buồn ngủ nữa." Vừa dứt tiếng, cả
người liền ngã lên giường, đảo mắt một cái đã ngủ ngon lành.

Nhìn A Lục ngủ say, Trương Khởi nói với tỳ nữ bên cạnh: "Đi nói cho

Cửu huynh, xong rồi."

"Vâng."

Nghe tiếng bước chân đã đi xa rồi, Trương Khởi ngồi bên cạnhA Lục,

nhẹ nhàng vuốt ve mặt nàng ấy, nhỏ giọng nói: "A Lục, cô có biết hay
không? Một người nếu có thể ở một nơi không có chiến loạn, trông coi vài
mẫu ruộng tốt, ở cạnh chồng con cho đến già, đó mới là phúc lớn trời cho.
A Lục, A Khởi chỉ mong ở quê nhà cô, vĩnh viễn sẽ không có khói lửa
chiến tranh, cũng hy vọng phu quân của cô chỉ là một người bình thường,
hiền lành đàng hoàng, chỉ biết trông coi vài mảnh ruộng sống qua
ngày.....Thiên hạ này quá loạn, lòng dạ con người quả thực cũng quá hỗn
loạn, cô tuyệt đối đừng nghĩ đến để trượng phu mưu cầu công danh, phải
biết rằng, sẽ hối hận nếu xúi giục phu quân cầu tước phong hầu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.