CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 561

Một đường đưa tiễn, một đường ca múa. Cho đến khi cách Kiến Khang

mấy trăm dặm không còn thấy bóng dáng nữa.

Trương Khởi từ từ quay đầu lại.Nàng nhìn theo hướng chỗ xe ngựa Tiêu

Mạc đang đỗ. Hắn uống quá nhiều rượu tiễn biệt của bạn bè, hiện tại đã say
đến mức bất tỉnh nhân sự.

Trương Khởi từ từ rũ mắt xuống, đột nhiên phát hiện ra mình có chút đố

kỵ hắn, hắn có biết bao bạn bè, còn mình thì chỉ cô độc một mình. Giống
như cánh nhạn cô đơn trên bầu trời, bay tới bay lui cũng chỉ có một mình.

Buồn tủi một lúc, Trương Khởi tự mình cười, đúng lúc này, ánh mắt

nàng chết lặng há to miệng nhìn trừng trừng vào một điểm, kinh ngạc nhìn
hai chiếc xe ngựa đi đến ngày một gần.

Xe ngựa tung bụi mù xông tới. Trương Khởi còn đang kinh ngạc trợn

mắt nhìn thì Trương Hiên đã chào hỏi với mấy vị phó sứ khác, rồi mới quay
sang cười khổ với Trương Khởi: "A Khởi, Cửu huynh thật hết cách rồi, cô
hầu gái này của muội thật quá bướng bỉnh."

Lời tuy như thế, nhưng trong giọng nói lại vô cùng tán thưởng.

Trương Khởi đảo mắt nhìn về phía một chiếc xe ngựa khác. Giờ phút

này, xe kia đã vén rèm lên, A Lục nhảy xuống, vọt đến bên xe ngựa của
nàng như một cơn gió lốc. Ngẩng đầu nhìn sắc mặt không tốt của Trương
Khởi, nàng ta cợt nhả làm bộ mặt xấu mếu máo nói: "A Khởi dùng trò lừa
bịp, chơi xấu quá."

Trương Khởi quay đầu, cuối cùng vẫn là không nhịn được bật cười.

Nàng khàn tiếng nói: "Ngươi...Lên đây đi."

A Lục vội vàng đáp một tiếng vang dội, ngay sau đó bò lên xe ngựa của

nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.