CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 65

đôi bàn tay kia dùng lực quá lớn khiến các đốt ngón tay chuyển thành màu
trắng xanh. Nhưng thái độ của nàng thì ngược lại, rất cẩn thận, cũng rất sợ
hãi bị phụ thân bất mãn đẩy tay ra.

Trương thập nhị lang chua xót vươn tay phải xoa đầu Trương Khởi, tay

trái đặt lên vai nàng. Sau đó khẽ vỗ mấy cái vào lưng Trương Khởi, ông
khàn giọng nói: "Đứa bé ngoan, là phụ thân không tốt, đã để cho con chịu
khổ rồi." Cúi đầu, ông quan sát bộ trang phục người hầu nàng đang mặc,
quần áo cũ kỹ nhưng đã được giặt sạch sẽ khiến lời nói của ông cũng dịu
dàng hơn. "A Khởi, đi theo phụ thân."

"Vâng." Trương Khởi giống như con mèo nhỏ dựa vào cánh tay Trương

Thập nhị lang, thậm chí còn như đứa bé không ngừng cọ cọ làm gương mặt
Trương thập nhị lang tràn đầy ý cười. Lúc này, Trương Khởi cũng vươn tay
về phía A Lục.

A Lục đang ngẩn ngơ thấy vậy vội vã đi về phía trước. Trương Khởi cầm

chặt lấy tay cô rồi buông ra, ý bảo cô đi theo sau. Trương Khởi vừa đi vừa
chuyên tâm ôm lấy tay của cha mình, trong đôi mắt cong cong như mảnh
trăng non vẫn còn sót lại nước mắt. Nhưng nụ cười kia lại đầy nét ngây thơ
và thỏa mãn.

Trương thập nhị lang có không ít con, nhưng trước giờ đã từng có nữ nhi

nào làm vậy với ông? Lập tức, trái tim liền mềm nhũn như nước. Ông vừa
để mặc cho Trương Khởi ôm lấy cánh tay vừa quay lại cười với đám thiếu
niên: "Đứa con khờ này của ta đã khiến cho các vị chê cười rồi."

Một thiếu niên thở dài nói: "Thế gian này có ai mà không khờ? Phụ tử

Thập nhị thúc đoàn viên, đúng thực là chuyện may mắn."

"Đúng vậy, tiểu cô tử tính tình ngay thẳng, tình cảm cha con quyến luyến

với Thập nhị thúc thật khiến người ta hâm mộ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.