CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 777

Hắn rũ mắt, đưa tay nắm chặt tay của Trương Khởi, nhàn nhạt nói: “Ừ,

nàng ta chính là Trương Thị A Khởi, yêu Cơ của ta.”

Lan Lăng Vương đưa tay kéo Trương Khởi ra trước mặt, nhìn về phía ba

cô gái, nhíu mày nói: “Các ngươi mới đến Trường An, đi đương mệt nhọc,
chắc chắn là rất mệt rồi, không bằng đi nghỉ ngơi trước đi.”

Sau khi uyển chuyển hạ lệnh đuổi khách, trong khi sắc mặt của ba cô gái

biến đổi, vươn tay ôm ngang Trương Khởi, cất bước đi ra ngoài.

Nhìn thấy hắn không hề quay đầu mà bước đi, A Du run rẩy kêu lên: “

Hiếu Quán…”

Tiếng nói yếu ớt như trang giấy mỏng manh đến nỗi gió thổi qua cũng

rách, khiến người ta không tự chủ được mà trong lòng sinh ra thương tiếc.

Lan Lăng Vương quay đầu lại, hắn ôn hòa mà nhìn A Du, giọng nói

chậm rãi, nhẹ nhàng: “Đi nghỉ trước đi, ta còn có việc bận.”

Thấy hắn quay đầu bước đi, cô gái mặc phục sức quý giá kia liền gọi:

“Hiếu Quán”, nàng ta gọi Lan Lăng Vương lại, “Người cứ ôm nàng ta như
thế, sẽ khiến cho người ta cảm thấy người là một tên háo sắc”. Giọng nói
tha thiết đầy quan tâm.

Lan Lăng nhìn Trương Khởi trong ngực, chính vì một cái nhìn này lại

càng khiến cho sắc mặt của A Du trắng bệch. Hắn nhìn Trương Khởi trong
ngực, nhàn nhạt nói: “ Thế thAì có sao?”. Trong sự trầm mặc của ba cô gái,
hắn nghênh ngang rời đi.

Đưa mắt nhìn theo bóng dáng hắn đi xa, cô gái quý tộc vẫn chưa lên

tiếng nọ liền nhỏ giọng nói: “Các ngươi có chú ý không, ánh mắt của Hiếu
Quán khi nhìn vị Cơ thiếp đó? Người chưa bao giờ gần nữ sắc, một khi gần
nữ sắc rồi sẽ khác rất nhiều trước kia, chỉ sợ lần này rất khó giải quyết rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.