Trương Khởi mở miệng, dịu dàng cười nói: "Không có việc gì.......
Ngươi giống đã như nói mớ."
"Mộng du?" Nam nhân nhíu chặt mi tâm, hắn nói: "Từ trước tới giờ chưa
từng có ai nói qua chuyện này. Ta trong mộng đã nói cái gì?"
Trương Khởi từ trong gương đồng lặng lẽ nhìn về phía hắn, dịu dàng nói:
"Ngươi gọi ta, gọi ta A Khởi......."
"A..." Nam nhân không thèm để ý, hắn nhàn nhạt mà nói: "Hai ngày nay
ngươi ngày đêm ở bên người ta, ta kêu ngươi là chuyện rất bình thường."
Nhìn bộ dáng hắn như vậy, giống như thật không có ấn tượng gì?
Trương Khởi muốn nói lại thôi, lặng lẽ quan sát hắn lại bị hắn phát hiện.
Hắn cau chặt long mày, thâm trầm nói: "Rốt cuộc là có chuyện gì? Nàng cứ
thoải mái nói ra"
Trong giọng nói đã không nhịn được.
Trương Khởi cả kinh, vội vàng nói: "Không có việc gì." Thấy trên mặt
hắn mây đen giăng đầy, nàng lập tức viện cớ, "Ta...ta mới vừa rồi
muốn....... Quản sự nói, không có ngươi phân phó, canh tránh thai, hắn
không thể đem lên ." Nàng cười ngọt ngào nói: "Ngươi nói đi, nếu kéo dài,
ta sợ thuốc sẽ không có tác dụng."
Từ tối hôm qua cùng hắn hoan ái đến bây giờ, cũng đã sáu canh giờ rồi?
Còn nữa, lần đầu tiên hắn cùng với nàng làm lâu như vậy, cũng không có
uống thuốc, cũng không biết có thể hay không.......
Trương Khởi nghiêm túc suy nghĩ , nàng không có chú ý, động tác của
Lan Lăng vương cứng lại.