CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 837

Hắn ôm nàng, nghiêm túc nói: "Con của chúng ta sẽ khác." Hắn nhìn

chằm chằm nàng, từ từ nói: "Tuổi ta cũng không còn nhỏ, cũng nên có con
rồi."

Nghe đến đó, Trương Khởi quả thật nóng nảy, hắn muốn nhi tử cũng

không cần gấp gáp, nhưng nhi tử kia nàng cũng không thể sinh. Nàng
không xứng cúi đầu, Lan Lăng vương gấp đến độ cái trán cũng toát ra mồ
hôi. Trương Khởi không nhịn được hai cánh tay lại buộc chặt lại.

Hắn hạ mắt xuống, chậm rãi nói: "Vậy ta tạm hoãn việc nghị hôn"

Cái gì?

Trong ánh mắt ngu ngơ của Trương Khởi, con ngươi thâm sâu của

thoáng qua một chút dịu dàng, âm thanh càng thêm như xuân gió phất qua,
"Ta sẽ hoãn lại nửa năm bàn hôn sự."

Hắn cúi đầu, ở trên trán của nàng ấn lên một nụ hôn, nghiêm túc nói:

"Còn nữa, ngươi không phải sợ....... Thê tử của ta, nếu không dùng được, ta
cần gì phải cưới nàng ta? Về sau ta hàng năm đều xuất chinh bên ngoài,
mặc kệ ở nơi nào, bên cạnh ta chỉ cần một mình ngươi là đủ rồi, lấy vợ
cũng chỉ là để trấn giữ nhà thôi."

Thời khắc này hắn thích nhìn ánh mắt chớp động của, vì vậy để lại trên

mắt nàng mà hôn, cất lên âm thanh càng thêm dịu dàng, mơ hồ mang theo
nụ cười, "A Khởi, vừa về nước ta liền hướng bệ hạ yêu cầu ngươi gả cho ta,
chờ ngươi chính thức có danh phận, cũng không cầ phải sợ như vậy."

Ánh mắt của hắn trong suốt, khóe môi càng cong lên.

Trương Khởi cũng nở nụ cười nhìn hắn.Sau khi cho quản gia lui ra,

Trương Khởi ngồi ở trong sân nhỏ thêu thùa. Nàng thêu vô cùng đẹp, được
truyền lại từ mấy đời của gia tộc.Thường có rất nhiều vật quý giá, tuyệt đối
sẽ không lưu truyền ra bên ngoài, mặc dù có tài nhưng đa số là ở phương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.