CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 919

Từ khi nào, nàng ta cũng sửa lại xưng hô?

Khi Trương Khởi còn kinh ngạc, bảy, tám thiếu niên nam nữ bao vây

Lan Lăng Vương, ồn ào lộn xộn nói ra, "Ngươi được đấy tiểu tử, vừa đi
liền mấy năm." "Trường Cung, đã lâu không gặp, rất nhớ ngươi." "Nghe
nói ngươi có một cơ thiếp tuyệt sắc? Ở nơi nào, mau cho chúng ta nhìn
xem?" "Ta cố ý chạy tới Tấn Dương ăn Nguyên Tiêu, vì để gặp ngươi,
nhưng không ngờ ngươi lại đến Nghi Dương."

Trong tiếng cười đùa Trịnh Du đưa đầu ra, cười khanh khách cắt đứt lời

họ, "Được rồi, được rồi, an tĩnh chút." Sau đó, nàng ngẩng đầu nhìn Lan
Lăng Vương, đề cao âm thanh, nghiêm túc nói: "Trường Cung, bệ hạ có
lệnh, bảo ngươi vào thành đừng vội trở về phủ, trực tiếp đến hoàng cung
gặp ngài ấy." Khóe miệng nàng giương lên, nhẹ nhàng nói: "Đúng rồi, cơ
thiếp kia có đây không? Bệ hạ cũng muốn gặp."

Đoạn đường này, chúng thiếu niên nam nữ bao bọc vây quanh Lan Lăng

Vương, khiến Trương Khởi cũng không có cơ hội trao đổi với hắn.

Trong tiếng noí của họ, đoàn xe rất nhanh đã vào Nghiệp thành.

Nghiệp thành, từ xưa đã là kinh đô của đế vương

diễ♦n

☽đ♦àn❀lê❀q♦uý☽đ♦ôn. Tháng ba dương xuân, ngẩng đầu có thể thấy

hoa đào hoa lê nở rộ khắp nơi. Nhưng dù là hoa đào hay hoa lê, đều đang
kết từng đóa hoa trên cành cây trụi lủi, rất ít thấy lá cây.

Trên đường phố hơi bẩn, hiển nhiên trước đây không lâu mới bị gió cát

thổi qua.

Trương Khởi chú ý vừa đến Nghiệp thành, trên mặt Lan Lăng Vương đã

lộ vẻ vui sướng, hiển nhiên, có thể về đến cố hương nên rất chờ mong.

Nhưng nàng lại không mong đợi. Trương Khởi nhìn nụ cười trên mặt

hắn, không biết tại sao hơi buồn bực. Có lẽ ở trong vô thức, nàng đã từng hi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.