CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 924

Trương Khởi thất thần đau khổ nhìn Lan Lăng vương, cuối cùng hai mắt

nhắm lại. Đôi lông lông mi mỏng manh của nàng rung rung tạo ra vẻ yếu
đuối và đau buồn.

Mỹ nhân chính là mỹ nhân, rõ ràng chưa nói lời nào nhưng chỉ một ánh

mắt, một động tác liền khiến không khí trong thư phòng trở nên vắng lặng.

Không lâu sau, Cao Diễn ho nhẹ một tiếng, hắn ngả lưng ra sau, nhìn

Lan Lăng vương chằm chằm rồi trầm giọng nói: "Trường Cung, đệ có thể
đi tới ngày hôm nay đã không dễ chút nào, việc này không cần huynh nói
đệ cũng rõ.” Hắn nhìn sang Trương Khởi, lại chuyển ánh mắt về Lan Lăng
vương, âm thanh hơi trầm xuống, không giận mà uy quát lên: "Nam tử hán
đại trượng phu, lúc làm việc nên có suy nghĩ của riêng mình"

Lời này rất nặng, chỉ kém không có nói thẳng ra, Lan Lăng vương không

thể bị sắc đẹp mê hoặc, Lan Lăng vương làm như tỉnh táo lại. Hắn ngẩng
đầu lên, thành khẩn nói: "Bệ hạ, thần đã nói qua trong vòng nửa năm không
nghị hôn. Không phải còn chưa đến lúc đáo sao, hiện tại thần không muốn
nói tới chuyện này."

Nói tới đây, hắn nói với Trương Khởi: "Nàng đi ra ngoài một lúc đi."

"Vâng."

Trương Khởi cúi người, từ từ lui ra ngoài.

Nàng đi đến dưới gốc cây bạch dương, nhìn hoa khoe sắc thắm cách đó

không xa, khóe môi dần nhấp mở.

Nửa năm nay sống chung với nhau, nàng biết Cao Trường Cung đối xử

rất tốt với nàng, hơn nữa, trong lúc vô tình nàng đã thích hắn. Đã thế, vậy
thì nàng đánh cuộc một phen, cùng lắm thì thất bại, đến cuối vẫn cũng coi
như đã đi hết con đường mở ra tới giờ, Trương Khởi nàng không bao giờ
thiếu chính là việc nắm bắt được tình hình. Hiện tại, nàng biết mình có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.