CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 966

Phương lão quản sự cúi đầu, hồi lâu mới lên tiếng: "Tối hôm qua Quận

Vương nhà ta ngủ muộn, bây giờ còn chưa có có dậy. . . . Ngài ấy đã phân
phó, thời gian tới không muốn ra phủ, cũng không muốn gặp bất luận kẻ
nào."

Nói tới chỗ này, hắn xin lỗi nói: "Hai vị cô nương, thực là xin lỗi."

Vừa nói, ông vừa ra hiệu người gác cửa đóng cửa phủ

Trịnh Du vẫn còn sững sờ, cho đến khi Thu công chúa lôi nàng mấy cái,

nàng mới tỉnh táo lại. Nàng đột nhiên tiến lên một bước, ngăn người sai vặt
đang muốn đóng cửa, gấp rút hỏi "Ngươi nói cái gì? Tại sao tối hôm qua
huynh ấy ngủ muộn, bây giờ còn chưa có có dậy?"

"Việc này?" Phương quản sự hơi ngại miệng, bị Trịnh Du thẳng tắp nhìn

chăm chú, mới chậm rãi lên tiếng: "Quận Vương nhà ta nói, mỹ nhân trong
ngực một ly rượu, sao thiên quân vạn mã đẫm máu chém giết có thể so
sánh? Hiện tại, ngài ấy cảm thấy làm tôn thất nhàn tản tốt vô cùng"

"Cái gì?" Trịnh Du luôn luôn đẹp đẽ động lòng người kêu một tiếng sợ

hãi bén nhọn. Nàng không dám tin nhìn chằm chằm Phương lão quản sự,
vẫn trừng vẫn nhìn chằm chằm đến khi cửa phủ chậm rãi đóng lại, trừng
đến người ngựa chung quanh từ an tĩnh trở nên ồn ào.

Trong lúc bất chợt, nàng chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.

Nàng từ từ, từ từ ngồi chồm hổm xuống, hoàn toàn không để ý gương

mặt tỉ mỉ trang điểm, không để ý trang phục mới cao quý khí phái, trong
nháy mắt, hai hàng nước mắt từ trong kẽ ngón tay của nàng chảy ra.

Thu công chúa vừa cúi đầu, liền thấy bộ dáng đau lòng bụm mặt nghẹn

ngào đến không thở nổi của Trịnh Du.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.