CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 967

Muội ấy có bao nhiêu năm chưa từng khóc? Cao Hiếu Quán thật là đáng

chết. Thu công chúa cuống quít ngồi xổm xuống, ôm chặt lấy Trịnh Du.

Nàng ta vừa ôm, Trịnh Du liền rên nhỏ một tiếng, quay người lao vào

trong ngực của nàng ta. d

✧đ✫l✫q✧đ Nàng chôn ở trong ngực Thu công

chúa, thút thít nói: "A Thu, tại sao huynh ấy có thể như vậy, tại sao huynh
ấy có thể như vậy?"

Trịnh Du hiển nhiên tức tới cực điểm, trong âmh thanh của nàng đã mất

đi sự ôn hòa dịu dàng, tất cả chỉ còn hận khổ, "Mất Hắc Giáp Vệ, huynh ấy
không thèm để ý, bị rút Tư Quân, huynh ấy cũng bỏ mặc, ý của bệ hạ và
thái hậu, huynh ấy cũng làm như không thấy. Trong lòng của huynh ấy, chỉ
còn yêu phụ đó, chỉ còn chuyện tìm vui tìm hoan với ả ta sao? A Thu, trước
kia huynh ấy không phải như vậy, tại sao huynh ấy trở nên như vậy, sao
huynh ấy biến thành như vậy?"

So sánh với sự quan tâm mà Lan Lăng Vương dành cho Trương cơ, nàng

và gia tộc của nàng, sự uy hiếp của mẫu thân nàng, còn có quyền thế được
ban cho hắn rồi lại cướp đi, khiến bất kỳ kẻ nào cũng không cách nào dứt
bỏ, chỉ chờ hắn lấy về, đều trở thành trò cười. Thì ra hắn căn bản không để
ý, cái gì hắn cũng không để ý, chỉ còn biết yêu phụ đẹp đẽ đáng sợ đó.
Trịnh Du vừa nói vừa khóc, bởi vì đau lòng quá mức, nên thở cũng không
kịp thở, Thu công chúa mới vừa rồi còn tràn đầy lòng tin cũng ngơ ngác.

Một hồi lâu, nàng mới ngây ngốc nói: "Vậy phải làm sao bây giờ?"

Trịnh Du hỏi" "A Thu, huynh ấy quá mê luyến Trương thị, làm sao mới

tốt? Sự nghiệp của huynh ấy, quyền thế ngập trời, đều thua nụ cười của phụ
nhân kia. A Thu, ta sợ, ta rất là sợ. . . . . ."

Thu công chúa tất nhiên biết nàng ấy đang sợ cái gì, nàng ấy sợ mình

vĩnh viễn cũng không cách nào thay thế được Trương cơ, nàng ấy sợ nàng
ấy lưu luyến si mê Lan Lăng Vương, nhưng vĩnh viễn cũng không được hồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.