CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 984

Hắn muốn cười, quả thật, hẳn là hắn nên cảm thấy buồn cười, nhưng

khóe miệng vừa mở ra một chút, hắn đã cười không nổi nữa. Nàng đang
nghiêm túc như lúc thổ lộ bên ngoài thư phòng của bệ hạ ngày ấy, nàng vô
cùng nghiêm túc. Không biết trải qua bao lâu, Lan Lăng vương mới cúi đầu
giải thích: "A Du sẽ không làm tổn thương nàng, nàng ta đã nói, sẽ cùng ta
yêu thương nàng."

Thanh âm của hắn rơi xuống một cách khó khăn, lại nghe Trương Khởi

cười lên một tiếng.

Tiếng cười này, vẻ nhạo báng này, như thể lời nói của hắn là câu nói

buồn cười nhất trong thiên hạ.Lan Lăng vương nhìn chăm chú vào
nàng.Hắn hơi giận, hắn rất muốn giận.Trách không được thế nhân đều nói,
phụ nhân là loại dễ ỷ sủng mà kiêu nhất.Ngươi cho nàng một phần, nàng
luôn muốn được ba phần, ngươi cho nàng mười phần, nàng sẽ muốn khống
chế của tánh mạnh của ngươi.Nhưng dù có giận, dưới ánh đuốc, hắn mặc
hắc y đầy nghiêm nghị, lại phát hiện mình không thể bộc phát cơn giận này
được. Chẳng những không thể bộc phát, hắn còn mềm giọng giải thích: "A
Du là một người tâm địa thiện lương, cũng là người rất an phận, A Khởi,
nàng có thể thử tin tưởng nàng ta. Lại nói, sau này các nàng cũng sẽ không
ở chung với nhau. Ta sẽ dẫn nàng đi chinh chiến quanh năm, nàng ta thì
canh giữ phủ Quận Vương ở Nghiệp Thành, giúp ta để ý những biến hóa
trong triều."

Hắn nắm chặt tay nàng, dùng giọng điệu cầu xin mà đến hắn cũng không

phát hiện ra: "Các nàng có thể bình an vô sự, tin tưởng ta."

Tin tưởng hắn?

Trương Khởi thấy buồn cười.Quả thật, khóe miệng của nàng cũng lộ ra

dáng vẻ tươi cười. Chớp đôi lông mi dài, Trương Khởi nhẹ nhàng nói:
"Quận Vương nói với ta những lời đó để làm gì?" Nàng nhẹ nhàng rút tay
mình ra, cúi đầu đánh giá ngón tay của mình, khẽ cười nói: "Kỳ thực câu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.