CÁO GIÀ, GÁI GIÀ VÀ TIỂU THUYẾT DIỄM TÌNH - Trang 37

- Thật sao? - Jean Marc lại nhìn Lệ ngỡ ngàng.

Lệ cười nắc nẻ vì vẻ mặt kỳ lạ của anh. Đúng là trò "cạo gió" rất quái dị

với dân phương Tây. Jean Marc đột ngột nắm tay Lệ, mặt anh đỏ hồng lên
rất xấu hổ.

- "Vậy mà từ bấy lâu nay tôi cứ nghĩ em bị chứng "bạo dâm" - Jean Marc

không dám nhìn Lệ thú nhận.

- Cái gì?

- "Bạo dâm", tức là thích tình dục bạo lực. Có người như vậy đó, càng bị

đau, bị chảy máu thì càng có khoái cảm. Họ bị cho là bệnh hoạn và có lối
sống đáng lên án. Tôi thấy em bắt tôi làm cho em bị trầy lưng, em cứ bảo
"Mạnh lên! Mạnh lên!". Lưng đầy vệt đỏ mà còn xức dầu nóng vào. Càng
đau thì em càng rên lên như sung sướng lắm. Sau đó thỏa mãn rồi thì ngủ
say như chết!

- Cái gì? Lệ quá bất ngờ - Anh... anh...

- Tôi xin lỗi - Jean Marc rất khổ sở - Tôi hiểu lầm...

Cuối cùng Lệ cười phá lên và nói, chúng ta hãy nhìn chuyện này theo

nghĩa tích cực. Jean Marc có dịp hiểu thế nào là "cạo gió" của phong tục
Việt Nam, còn cô biết rằng trên đời này có người thích khuynh hướng bạo
lực trong tình dục. Như vậy cả hai đều được mở mắt. Tuy nhiên Lệ càng
cười, Jean Marc càng tỏ vẻ đau khổ. Anh tự trách mình thiển cận, lại quá rụt
rè, đa nghi mà không chịu hỏi. Lệ xua tay đẩy Jean Marc ra khỏi phòng
"Thôi đừng nghĩ ngợi nữa! Anh về ngủ sớm đi! Sáng mai chở em ra chợ rồi
chiều tối em ra sân bay!".

Hai người lại vào quận mười ba để đi chợ tàu. Lệ mua sẵn thật nhiều

nguyên liệu để Jean Marc nấu món Vệt Nam. Anh không ngăn lại, nhưng
buồn rầu thú nhận cô đi rồi anh cũng không hứng thú nấu nướng gì nữa. Lệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.