CÁO GIÀ, GÁI GIÀ VÀ TIỂU THUYẾT DIỄM TÌNH - Trang 50

- Giờ em sống một mình trong căn nhà rộng sao? - Julien cất tiếng - Anh

vẫn thường mong ước trở lại căn phòng trông ra vườn cây kiểng của ông
nội. Ở đó anh đã viết những truyện ngắn đầu tiên...

- Anh bỏ mộng thành văn sĩ rồi sao? - Lê quay sang nhìn Julien chăm chú

- Nhưng em thích anh như thế này hơn, phi công, oai thật!

Julien bật cười, anh chịu đựng ánh mắt lộ liễu của Lê xộc vào từng ngóc

ngách trên cơ thể mình. Mười năm trước, Lê chẳng thể nào hình dung nổi
anh chàng gầy còm chở sau yên xe đạp chiếc vali nhỏ chứa đầy sách giờ đã
thay đổi kinh khủng đến như vậy. Julien trông thật tự tin với ánh mắt cương
nghị, bộ ngực nở nang căng phồng sau làn áo sơ-mi và đôi cánh tay rắn rỏi.
Lê chăm chú ngắm mái tóc mềm nâu sẫm, vầng trán thông minh, đôi mắt
màu hạt dẻ rất sáng, cái miệng nhỏ hơi nghiêm và chiếc cằm bạnh ra chững
chạc. Julien của mười năm sau trông phong độ đến mức Lê cảm nhận rõ rệt
sức hấp dẫn từ vẻ bề ngoài đàn ông của anh đang làm mình chao đảo.

- Sao anh không trở về? - Lê thì thầm - Ông nội và em đã nhắc nhiều đến

anh. Giá như dạo vừa tốt nghiệp anh về Sài Gòn tìm việc gì đó...

- Nhưng em sẽ không cho vào nhà nếu dẫn theo bạn gái - Julien lắc đầu

cười - Trong suốt mười năm qua, không cô bồ nào chia sẻ với anh tình yêu
đối với Việt Nam cả. Lý ra anh nên có bạn gái người Việt Nam...

Lê thở dài:

- Em không sống một mình nổi sau khi ông nội mất. Em ngăn nhà ra làm

đôi và cho người nước ngoài thuê. Khu đó giờ sang trọng lắm...

- Hẳn khi xưa em chê anh vất vưởng không có tương lai, hằng tháng

trông chờ gia đình gởi tiền qua và gầy còm xơ xác lắm? - Julien cố cười lớn
nhưng giọng anh có vẻ chua chát - Anh đã yêu em biết bao nhiêu...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.