CAO THỦ DỤ TÌNH - Trang 106

Khuôn mặt nhỏ nhắn của An Lệ Đề lập tức đỏ lên. “Em….. Em không

có…..”

“Rõ ràng anh thấy ánh mắt em rất tán thưởng mà!” Thường Phong Dịch

trêu ghẹo. “Thích thì thích, sao lại không dám thừa nhận? Chúng ta đã ở
cùng nhau một thời gian, nhìn thấy cơ thể anh em vẫn không tự nhiên à?”

“Em không được tự nhiên khi nào?” An Lệ Đề lườm anh, lầu bầu nói:

“Là lời anh nói làm người ta không được tự nhiên thì có.”

Nhìn khuôn mặt cô đỏ bừng đồng thời còn cố biện giải cho mình,

Thường Phong Dịch bị bộ dáng đáng yêu của cô chọc cười.

An Lệ Đề hơi cáu nhìn anh chằm chằm. “Anh sao vậy? Lời em nói có gì

buồn cười?”

Thời gian này anh nhìn cô một lúc lại bật cười, giống như cô là một câu

chuyện cười khiến anh mỗi lần đọc không nhịn được, điều này làm cô
chẳng những tức giận, còn không hiểu vì sao, hơn nữa càng không đoán
được trong lòng anh nghĩ gì.

“Không phải em nói buồn cười, mà là cảm thấy em……. Thật đáng

yêu.” Thường Phong Dịch mỉm cười nhìn cô.

An Lệ Đề ngơ ngẩn. Cô rất đáng yêu? Cô đáng yêu chỗ nào? Nếu cảm

thấy cô đáng yêu, tại sao động chút lại cười cô, giống như anh đang đọc
“Truyện cười” khiến cô không được tự nhiên.

“Thôi! Mặc kệ anh nhìn em thế nào, em cũng không có hứng thú biết.”

An Lệ Đề hơi mím môi, không muốn hỏi nữa, chỉ sợ hỏi tiếp không phải
đáp án dễ chịu gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.