CAO THỦ DỤ TÌNH - Trang 108

“Cho nên em nghĩ, gần 2 năm, không có ai dạy em quản lý công ty, bây

giờ nghĩ lại, thật ra đây là lỗi của em! Là em nghĩ chức Chủ tịch quá đơn
giản, cho rằng nhân viên công ty cũng tận tâm tận lực làm việc cho công ty,
mà em chỉ cần trấn giữ công ty là được rồi, ai ngờ ý nghĩ này lại rước lấy
tính toán xấu xa của người khác. Hai năm qua, đều do em không cầu tiến
bộ, nếu muốn thay em trai giữ lấy công ty thì nên cố gắng học tập quản lý
công ty, nhưng em không làm được cho nên mới tạo thành cục diện như
vậy, thậm chí còn phải cầu xin người khác! Em không muốn nuông chiều
mình nữa, em muốn học, nếu như anh chịu dạy em.”

Yêu cầu anh dạy cô chuyện thương trường, trừ muốn hiểu rõ hơn công

việc của anh, những lời cô vừa nói là thật, tuyệt không phải để thuyết phục
anh mà nói dối.

Nghe cô nói xong, Thường Phong Dịch trầm giọng nói: “Học cách quản

lý không phải chuyện hai ba ngày có thể làm được, em thật sự muốn học?
Đừng quên hứng thú của em là lịch sử, không phải kinh doanh.”

“Sở thích của em không giúp được công ty.” Ánh mắt An Lệ Đề buồn

bã. “Anh đang giúp em cứu công ty, chẳng lẽ em không nên giúp một tay
sao? Cho dù học chậm cũng tốt hơn không hiểu gì!”

“Nghe cái giọng điệu ấy, có vẻ em đã hạ quyết tâm.” Giọng nói Thường

Phong Dịch ẩn chứa sự thán phục.

“Ừm!” An Lệ Đề gật đầu. “Anh đồng ý dạy em không?”

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô, Thường Phong Dịch lộ ra nụ cười ý vị

sâu xa. “Dạy em không phải là vấn đề, vấn đề là quyết tâm của em bao
nhiêu? Dù sao đây cũng không phải chuyện ngày một ngày hai mà có thể
hoàn thành.”

“Em nghĩ kĩ rồi.” Giọng điệu không hề do dự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.