CAO THỦ DỤ TÌNH - Trang 107

Nụ cười bên môi chuyển thành đùa giỡn. “Vậy em muốn biết cái gì??”

Cô không muốn biết thật ra trong mắt anh cô đáng yêu, không kiêu căng
cậy mạnh giống những cô gái giàu có bình thường sao?

“Thật ra thì…….. có chuyện……” Bây giờ đề xuất yêu cầu với anh có

nên không?

“Cái gì?”

“Anh…… có thể dạy em quản lý công ty không?”

Chưa từng nghe cô nói vậy, Thường Phong Dịch kinh ngạc nhướng mày.

“Em bảo anh dạy em quản lý công ty?”

“Ừm!” An Lệ Đề hơi hồi hộp gật đầu. “Cũng vì cái gì em cũng không

biết, nhân viên mới trong công ty coi em không ra gì, thậm chí còn trắng
trợn ở nơi riêng tư làm chuyện xấu làm công ty chịu tổn thất. Nghiêm túc
mà nói, em vốn nên học hết, không phải sao?” Nhưng hiện tại mới muốn
học không quá muộn chứ?

“Chưa từng nghe em đề cập tới chuyện này, tại sao đột nhiên muốn học

quản lý?” Thường Phong Dịch suy nghĩ sâu xa.

“Sau khi ba em qua đời, em bất đắc dĩ nhận chức Chủ tịch. Còn tưởng

rằng chỉ là tạm thời, lúc ấy em không hiểu gì, luôn luôn hốt hoảng, kết quả
mấy vị giám đốc đều nói sẽ giúp em, chỉ cần em ngồi yên chờ chấn định
lòng quân là được, cho nên em ngoan ngoãn làm một Chủ tịch không hiểu
gì, đến khi phát hiện tình huống công ty ngày càng kỳ lạ, lại biết được có
người có ý đồ xấu muốn chiếm hết công ty, em mới tỉnh ngộ mình thật ngu
ngốc……….”

“Cho nên?” Trên thương trường chuyện con người ta lợi dung lẫn nhau

còn hiếm thấy sao? Nhưng quả non như cô bị người ta lợi dụng cũng không
kỳ lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.