CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1007

- Trông ngon phết nhỉ, mẹ nó trông như đứa con gái, lâu lắm rồi không

thấy nữ nhân, thèm...

Mọi kẻ một câu, hỏi hết cái này tới cái khác, Tiểu Phác "ngồi" tới hai

chân run lẩy bẩy, không dám nói ra.

Trương Thắng nhận ra, những kẻ lên tiếng trước, mặt mày hung dữ, đều

là kẻ địa vị thấp trong phòng, bị chửi mắng sai bảo quen rồi, hẳn lúc này
đang ức hiếp người khác để bồi thường tâm lý.

Bưu ca mãi tới lúc này mới lên tiếng:

- Mỏi chân chưa?

Tiểu Phác như được ân xá, cười bồi:

- Cám ơn đại ca quan tâm, không mỏi ạ.

- Có mắt không tròng, tao không phải đại ca, được rồi, đừng ngồi nữa,

chèo thuyền đi.

Chèo thuyền tất nhiên là làm động tác chèo thuyền, nhưng trong tù lúc

nào cũng có cái biến thái, không đơn giản như bề ngoài, Tiểu Phác tụt quần
xuống gối, lộ ra cả cái mông trắng hếu, ngồi trên mặt đất, sau đó làm động
tác chèo thuyền rất tiêu chuẩn, mông chà mặt đất, tiến dần từng chút, đau
méo mặt.

Trương Thắng thấy đám người xung quanh hưng phấn không thôi, nhíu

mày nói:

- Tên này nhìn là biết thứ ăn hại, bị người ta ép tham gia vượt ngục, lão

đại, anh khai ân tha cho hắn đi.

Lão Đại ngáp một cái, giọng ám muội:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.