CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1031

- Ê Thắng Tử, lại đây. Lão đại Thương Thử nhe cái răng vàng khè cười

với y:

- Thương ca, chuyện gì thế? Trương Thắng cung kính hỏi:

Bàng Kiệt và hai tên quản sự khác ngồi khoanh chân bên cạnh Lão

Thương, Lão Thương vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh: - Tôi được phán rồi, mấy
ngày nữa là đi, hôm nay căn dặn một chút, tôi đi rồi Tiểu Bàng nhận vị trí
của tôi, hết cách, bên trên chỉ thị không cho cậu làm an toàn viên, hết cách.
Song biến động trong phòng, không thể không nói với cậu một tiếng.

Trương Thắng bây giờ là nhân vật trại giam này ai cũng gờm, tuy quản

giáo nghiêm khắc nói rõ không cho y làm quản sự, song dù có là lão đại
trong phòng cũng chẳng dám sai bảo y, thế là Trương Thắng thành hầu gia
tiêu diêu: - Chúc mừng Thương ca, anh bị phán mấy năm?

- Ba năm. Lão Thương hớn hở xòe tay ra: - Tôi bị giam ở đây 1 năm 2

tháng, trừ đi, còn 1 năm 10 tháng nữa là ra.

- Chúc mừng Thương ca. Bàng ca sau này mong được chiếu cố nhiều

hơn. Trương Thắng chắp tay với hai người:

Bàng Kiệt sảng khoái nói: - Không dám, không dám, sau này mong được

Tiểu Thắng ca giúp đỡ mới đúng.

Hôm đó nhìn Bàng Kiệt cãi nhau với ông giáo, Trương Thắng rất tán

thưởng tính cách của hắn, có điều y không quen vì trận đó mà Lão Đao mới
có cơ hội giết mình, hai chuyện này mà không liên quan gì tới nhau thì y đi
đầu xuống đất.

Hai ngày sau khi Lão Thương đi, Trương Thắng cảm giác được không

khí trong phòng hơi quái dị, đó là bản năng của động vật được hoàn cảnh
kích thích ra, y không nói rõ được, nhưng y tin chắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.