CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1049

chẳng tỏ ra khó nuốt. Anh Văn thích điểm này, muốn thành kiêu hùng thì
phải học Câu Tiễn, phải chịu khổ nhục được như Hàn Tín, phải nằm được
hoàn cảnh của mình, điều chỉnh tâm thái, thích ứng với môi trường sinh
tồn.

Hôm đó Anh Văn chống đẩy rèn luyện sức khỏe làm giường phát ra

tiếng kin kít, một con gián sợ hãi chạy ra cửa, Trương Thắng nhanh tay
cầm chổi định đập, anh Văn nói: - Khoan, tha cho nó.

Trương Thắng nhìn con gián bò qua ngưỡng cửa chạy mất dạng, lại nhìn

anh Văn, người này đọc kinh Phật giác ngộ tới mức đó sao?

Anh Văn làm đù 50 cái chống đẩy, nhảy xuống giường, hơi thở chỉ hơi

gấp một chút, lấy khăn lau mồ hôi: - Con gián rất dễ thương, không nên
giết.

- Dễ thương? Trương Thắng không ngờ tới anh Văn lại nói thế: - Anh

Văn, anh nói nó dễ thương?

- Dễ thương bên trong, không phải bên ngoài. Con gián hôi hám bẩn

thỉu, sống ở hoàn cảnh khắc nghiệt nhất, nhưng vô cùng ngoan cường. Gián
vào lúc tuyệt cảnh, nó có thể ăn cả nội tạng mình để sống sót, sức sống kinh
người. Trông nó yếu ớt, nhưng trên đời mấy chục vạn sinh linh, có mấy thứ
bì được với nó.

- Anh đúng là bác học, tôi chưa nghe thấy chuyện này bao giờ.

Anh văn cười khẽ, ngồi về chỗ cầm cốc cà phê lên, sau đó mở báo sáng

trong ngày ra.

Trương Thắng lấy cái đệm nhung của mình ra đặt xuống đất, khoanh

chân ngồi lên, trong phòng chỉ có một cái ghế và một cái giường, đều là của
anh Văn, cho dù để trống, y cũng không bao giờ động vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.