CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1141

Triệu Kim Đậu đứng bật dậy: - Đúng, vốn là của cậu ấy, nhưng nếu lúc

đó không giao công ty cho anh thì giờ cậu ta mất trắng rồi, bây giờ kho
lạnh sẽ thành cái gì? Anh còn nhớ lúc đó không, công nhân không làm việc,
khách hàng đòi bỏ đi, anh ngày ngày bận tối mắt, còn suýt bỏ lại cái mạng.
Nói tới đó giọng nghẹn ngào: - Em nhìn anh như thế, đêm đêm ngủ không
ngon, sợ hôm nào đó anh ngã xuống rồi ngủ luôn không dậy, anh có biết
không? Em tham cái gì, ham hố cái gì nào?

Quách Y Tinh như quả bóng xì hơi, không nói được gì nữa.

Triệu Kim Đậu càng nói càng thấy ấm ức: - Khi đó em nói, không cần

cái công ty đó, chỉ cần anh sống khỏe mạnh là được, anh vẫn liều sống liều
chết vì nó... Giờ hay rồi, nếu cậu ấy đòi lại là anh ngoan ngoãn đưa cả hai
tay dâng lên, anh không nghĩ cho mình cũng phải nghĩ cho mẹ con em chứ?

- Em... em … còn nói là không tính toán, không ham hố. Quách Y Tinh

dậm chân, nhìn con trai trong phòng, hạ giọng xuống: - Sống phải có trước
sau chứ, nếu không có Thắng Tử nó kéo anh vào công ty thì chúng ta có cái
nhà to như thế này không? Không, em và anh còn đang ngày ngày vật lộn
bán hàng ngoài đường, ăn bữa nay lo bữa mai, còn con mình không được
vào trường tốt như vậy, em...

- Nhưng công ty phân ra, sắp sập tới nơi, anh làm trâu làm ngựa mới giữ

lại được như hôm nay, chẳng lẽ không tính? Hôm nay cậu ấy coi anh là anh
em, cho anh cái ăn, ngày nào đó không coi anh là anh em nữa, anh mất
trắng à?

- Em nói thế mà nghe được à, em coi tình cảm anh em bọn anh là cái gì,

Thắng Tử là đứa thành thật, trước nay vẫn là thế, em nghĩ cậu ấy thành
người thế nào? Quách Y Tinh tức giân đá vào tường: - Đừng có mà chia rẽ
tình cảm bọn anh, đúng là nữ nhân chỉ tổ hỏng việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.