CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1170

Tới số nhà anh Văn nói, Trương Thắng quan sát cửa phủ một lớp bụi

mỏng, tuy nơi này có công nhân quét dọn, nhưng nhìn ra được lâu rồi
không ai ở.

Nhìn cảnh này Trương Thắng còn lo chìa khóa lâu ngày không mở nổi,

còn may, tuy không trơn lắm, nhưng vặn vài cái vẫn mở ra được, Trương
Thắng nhanh chân lách người vào, nhắm mắt đứng trong bóng tối đúng ba
phút.

Dưới ánh sáng lờ mờ từ ánh trắng ngoài cửa sổ, thấy phòng khách rộng

rãi, ghế sô pha, TV, tủ rượu, bình phong, kiếm treo tường, tất cả đều phủ
lớp bụi dù trong điều kiện ánh sáng không tốt vẫn nhìn thấy.

" Liệu đây có phải là nơi anh Văn vụng trộm với tình nhân không?"

Trương Thắng thầm nghĩ, rồi lập tức bật cười, mình cũng hay thật, làm sao
nghĩ tới điều này đầu tiên chứ? Nói ra chỗ như vậy không tiện để đồ quan
trọng.

Trương Thắng đi vào phòng ngủ, rèm cửa dầy ngăn cách toàn bộ ánh

sáng, y yên tâm mò mẫm bật đèn lên, giường ngủ, bàn trang điểm, gương
lớn, tủ quần áo, bàn nhỏ, tất cả vật dụng cho sinh hoạt thường nhật đều đầy
đủ, nhưng cũ nát cả rồi.

Đẩy cái giường đôi một cái, tức thì một con chuột chít một tiếng từ gầm

giường lao ra, kinh hoàng chạy tứ tung trong phòng, làm Trương Thắng
giật nảy mình.

Định thần lại tiếp tục đẩy cái giường nặng nề, Trương Thắng kéo cái ga

trải giường bị chuột gặm nham nhở, lau đi bụi bặm mạng nhện bám trên
tường, tường phẳng lỳ, chẳng có gì cả, lòng thất kinh.

" Chẳng lẽ có kẻ nhanh chân tới trước? Không đúng, nếu thế hắn chẳng

cần làm lại tường, còn quét vôi làm gì."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.