CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1237

Đứng soi mình trước gương một lúc, Đường Tiểu Ái như con chim én

nhỏ gieo mình vào lòng Từ Hải Sinh: - Anh Sinh, em yêu anh suốt đời.

- Vậy cả đời hãy làm Tiểu Ái của anh. Từ Hải Sinh cười, nhưng chẳng hề

có chút si mê nào, ngược lại nụ cười còn mang chút vẻ nhạo báng...

***** *****

- Trước tiên cho hai con cá nướng, một đĩa thịt dê thái mỏng, hai chục

*** bia. Trương Thắng gọi món xong, cười với Lạc Phi: - Sao, thơm
không?

Quán đồ nướng này ở bên đường, nướng bằng bếp than, đầu tháng 10,

thời tiết se se lạnh, có cái bếp nhỏ bên cạnh, rất dễ chịu, quán chật kín
khách, khói lượn lờ bao phủ khắp toàn thân.

Lạc Phi khóe miệng co giật: - Anh định khao em ở đây à?

- Ừ, khách sạn lớn chỉ được cái phô trương màu mè thôi, muốn ăn ngon

phải tới các quán nhỏ. Nếu không phải bạn bè thật sự, anh không dẫn tới
đây đâu, vinh hạnh không?

Lạc Phi bộ dạng bị y đánh bại, gục đầu nói: - Vâng, vinh hạnh cực kỳ.

Trương Thắng cười phá lên vui vẻ.

Lạc Phi cũng không phải chỉ thích tới nhà hàng sang trọng, tính cô tùy

tiện thoải mái, nhưng dù sao vẫn là nữ giới, mà là cái chỗ này Trương
Thắng mời mấy nam nhân tới uống bia tán gẫu không sao, mời một cô gái
có hơi... Nhìn xem ở kia có tên đầu bếp béo ú mình trần trùng trục đang
quay nguyên con dê, thật là tí nữa về không biết tắm gội bao nhiêu mới hết
mùi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.