CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1238

Nhưng phải thừa nhận là cực ngon, vả lại trong không khí như thế, ăn

uống cũng thoải mái, không cần ý tứ gì cả, tới *** bia thứ ba vào bụng, Lạc
Phi bắt đầu có vài phần say, nói tía lia.

Đồ nướng nóng hổi, cùng bia lạnh, đúng là tuyệt phối, hai người ăn no

căng bụng mà hết có 57 đồng, trả tiền xong, Trương Thắng nói: - Hôm nay
vui chứ, để anh đưa em về nhà.

- Không cần đâu, mới 7 giờ, trời còn sáng, em tự về được, đâu phải trẻ

con.

- Làm gì có ai mời một cô gái đi ăn lại để người ta về một mình chứ, nhà

em ở đâu, để anh bắt taxi.

- Không cần, nhà em gần lắm, đi bộ cũng được. Lạc Phi và Trương

Thắng sóng vai bước đi, kể chuyện vui ở phòng chứng khoán, đi ngang qua
một cái sàn nhảy, đột nhiên hứng khởi reo lên: - Chúng ta đi khiêu vũ đi.

- Hả... khiêu vũ? Trương Thắng hơi do dự, y đã hẹn với Chung Tình, ai

biết nha đầu này lúc nãy còn rất miễn cưỡng, giờ lại nhiệt tình như vậy, đi
nhảy thế nào cũng phải mất hai tiếng, ôi trời đáng lẽ lúc nãy uống tới ***
bia thứ 2 là phải dừng rồi mới đúng.

Sàn nhảy này chắc là công xưởng nào đó cải tạo thành, bên ngoài cũ ký,

cửa treo tấm biển, sau rèm cửa thấp thoáng thấy đám thiếu nam thiếu nữ
nhảy múa lộn xộn, âm nhạc thì chẳng hiểu thể loại gì, mấy tên soát vé như
ma cô, có vẻ rất không đàng hoàng.

- Thôi, chỗ này kém lắm, đừng vào.

Nhà của Lạc Phi nào phải ở gần đây, cô không muốn Trương Thắng biết

nhà mình nên mới kiếm cớ kéo dài thời gian tính kế chuồn về, cho nên sàn
nhảy này thế nào, không quan tâm, kéo tay y đi thẳng tới: - Khiêu vũ mà,
vui là được, quan tâm hơn kém làm gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.