CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1269

Thực ra Trương Thắng biết Lạc Phi thường xuyên chơi game trên máy

lâu rồi, tuy nói nha đầu này rất nhanh tay, song thi thoảng chơi quá mê
mẩn, bị y phát hiện ra. Có điều Lạc Phi làm việc cũng nhanh nhẹn cần mẫn,
không làm lỡ việc chính, Trương Thắng cũng kệ.

Bây giờ rõ ràng thấy mình đi vào, vẫn ngang nhiên chơi game, nha đầu

này... thân quá hóa nhờn rồi.

- Khụ.

Lạc Phi hừm một tiếng: - Trời nóng như vậy, làm sao lại bị cảm? Có phải

tối qua chơi quá khoái hoạt, bị cảm nhiệt không?

Trương Thắng phì cười, đi tới đặt tay lên vai Lạc Phi bóp vài cái lấy

lòng, bị cô xoay người tránh đi, cười hì hì: - Quên quên, hôm qua không
dẫn em theo, lần sau nhé.

Lạc Phi bĩu môi: - Chỗ như thế em không thèm đến, khỏi gây trở ngại

cho anh.

- Quan tự tại bồ tát, hành thâm bàn nhược ba la mật đa thì, chiếu kiến

ngũ uẩn giai không, độ nhất thiết khổ ách. Xá lợi tử! Sắc bất dị không,
không bất dị sắc ; sắc tức thị không, không tức thị sắc. Ở cùng với Anh Văn
mấy tháng, Trương Thắng mưa dần thấm đất, cũng có thể thuận miệng đọc
được vài câu kinh Phật, còn chắp tay rất thần thánh: - A di đà phật.

Bộ dạng đó làm Lạc Phi bật cười, đẩy y ra: - Đi đi đi, đừng ở trước mặt

người ta giả vờ giả vịt, người khác cho 300, mình cho 500, đúng là sắc bất
dị không, không bất dị sắc...

- Hả? Trương Thắng thoáng cái đoán ra tên hớt lẻo là ai: - Tên Nghiêm

Phong đó nói với em à, chẳng lẽ cả tối hắn chỉ ngồi nhìn anh sao... Tên đó
không phải khuynh hướng có vấn đề chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.