CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1302

Trương Thắng thấy cha mẹ đã thống nhất trận tuyến, biết mình nói cũng

vô dùng, thực ra y nhiều lần muốn dẫn Chung Tình về nhà, nhưng không
chỉ Chung Tình phản đối mà bình tĩnh lại mà nghĩ, chuyện hai người họ
tuyệt đối không có khả năng.

Cha mẹ y đều là người thế hệ trước, thành thật và có đôi phần cổ hủ, một

khi bọn họ nghe ngóng chuyện quá khứ từ mấy bà thím bà bác thích đưa
chuyện, biết chuyện kia, có khác gì trời sập? Cha bị bệnh tim, mẹ thì cao
huyết áp, lại có tuổi rồi, chẳng may có làm sao, Trương Thắng sống không
yên.

Tối hậu thư của cha mẹ, Trương Thắng muốn lựa ngày nói với Chung

Tình, nếu cô hiện giờ hoặc một ngày nào đó rời bỏ y, y không oán trách,
nếu cô nguyện ý ở lại bên cạnh, bất kể sau này Trương Thắng cưới ai làm
vợ, sẽ không bỏ cô, không để ai ức hiếp cô. Vứt mẹ nó luật pháp với đạo
đức đi, Trương Thắng nợ cô quá nhiều rồi, quyết không bao giờ phụ Chung
Tình.

- Phải rồi, Thắng Tử, cô con bị bệnh, ăn cơm xong con và cha mẹ đi

thăm, rồi thay mẹ tới chùa Từ Ân thắp hương.

Trương Thắng đau đầu: - Thắp hương ạ, hôm nay có phải rằm đâu, mà

hôm nào đó mẹ đi không được à?

- Thằng bé này, hứa nguyện với Bồ Tát mà cũng dám trì hoãn, tội lớn

đấy con.

Lúc y vào trại, mẹ y hứa nguyện trước Phật, chỉ cần y bình an ra được,

hàng năm vào mùng 5 tháng 3 sẽ đi thắp hương lễ phật, bất kể bồ tát có linh
không, đây là tấm lòng của mẹ. Đi cúng cũng tốt, cầu Phật tổ phù hồ cha
mẹ khỏe mạnh sống lâu trăm tuổi, Trương Thắng không dám đùa, ngoan
ngoãn vâng lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.