CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 134

sao rồi hẵng tính, trước kia ông ta không bàn là vì chưa rõ thân phận của
cậu, hôm qua gặp tôi rồi, tôi nghĩ ông ta sẽ nói tới điều kiện thôi.

Trương Thắng gật đầu hiểu ra:

- Vâng, cứ như thế, anh nghỉ ngơi cho khỏe, tôi qua đó, trở về sẽ mang

tin cho anh.

Về phòng tắm rửa sạch sẽ, ăn mặc chỉnh tề, Trương Thắng bắt taxi tới

thẳng khu Kiều Tây, lúc này mới có tâm trạng nghĩ tới tướng mạo vóc dáng
hai cô gái đêm qua. Nghĩ, nghĩ mãi, đột nhiên vỗ đùi đét một cái làm tài xế
taxi giật mình quay sang liếc nhìn. Trương Thắng nghiến răng hối hận:"
Đêm qua làm sao mình lại không dám chứ? Nếu như chuyến này làm ăn có
sơ xảy gì là vào tù, đến khi ra tù cũng là ông già hom hem rồi, thế không
phải là lỗ lớn à?! Trời ơi mình hay chửi mắng Liễu Hạ Huệ ngu, hôm qua
lại biến thành Liễu Hạ Huệ"

Cơ mà không phải vẫn còn cơ hội sao? Lần sau còn chuyện tương tự, dứt

khoát không lịch sự nữa, một chuyến chơi luôn cả Bật Mã Ôn, nghĩ tới đó
bất giác cười hăng hắc, làm tài xế taxi lần nữa đưa mắt liếc y với thái độ rất
cảnh giác:" Tên này không phải bị bệnh thần kinh chứ? Đừng có đi xa như
thế, tới nơi không trả tiền."

Trương Thắng tất nhiên không quịt tiền taxi, còn hào phóng không cần

trả tiền thừa, lúc đầu tiền gửi vào tài khoản, y chắt bóp từng đồng từng xu,
ăn không dám ăn, tiêu không dám tiêu, lúc nào cũng ngay ngáy lo trả nợ,
nhưng về sau sáng ra, mình tiết kiệm cả chục năm cũng không đủ trả nợ, tất
cả trông vào mảnh đất kia, dù sao cũng nợ cả đống tiền rồi, chẳng tiếc gì
tiêu thêm một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.