- Nhưng mà cũng phải cẩn thận, cô ta lợi hại lắm, có một lần chồng uống
rượu ở KTV, chỉ đơn thuần uống rượu với bạn bè, hoàn toàn không làm gì,
vậy mà cô ta mượn phép công làm việc tư, dẫn một đám cảnh sát đạp cửa
xông vào, làm bạn tôi xấu hổ không thôi... Trương Thắng cười méo xẹo: -
Không dấu gì, lúc đó tôi cũng bị ấn vào tường, có điều tôi có cách đối phó,
ông cứ đi làm việc của mình đi, chủ đề bắt gian này, không tiện có người
ngoài, không cô ta lên cơn. Ông chủ Tạ thấy không phải cảnh sát tới tra xét
thật, vỗ vai y: - Được, vậy cậu xử lý, tôi đi.
Trương Thắng hớp một ngụm rượu, tay trượt xuống mông cô gái, cười
tủm tỉm đi tới.
- Trương Thắng. Tần Nhược Nam nhìn thấy tay Trương Thắng vuốt ve
mông cô gái, lòng bỗng nhiên thấy khó chịu, song cũng nghĩ, chẳng lẽ y lén
lút tới đây chỉ để chơi bời?
Trương Thắng thấy phân lượng đã đủ, vỗ mông cô gái một cái, háy mắt:
- Anh gặp người bạn, lát tìm em nhé.
Cô gái nhoẻn miệng cười, nhấc váy rời đi.
- A, cô cảnh sát của tôi, sao lại tới đây? Trương Thắng giang tay ra đi tới,
hết sức nhiệt tình thân mật: - Chúng ta thật có duyên.
- Ừm, tôi khiêu vũ ở dưới, nhìn thấy anh đi lên lầu, nên... Tần Nhược
Nam né vòng tay của y, bịa bừa lý do, nói tới đó chỉ muốn cắn lưỡi chết,
người ta không phải bạn trai mình, bám theo làm cái gì, rõ ràng mình vừa
phá hỏng chuyện hay của người ta.
Vừa rồi cô thấy Trương Thắng hành tung đáng ngờ, không ai vào vũ
trường thoáng cái đi ra như vậy, rất có khả năng là muốn cắt đuôi, tính khả
nghi tăng cao, nên bám theo tận lên đây, tuy đã lấy thẻ cảnh sát ra, nhưng
không nói là chấp hành công vụ, tránh đánh cỏ động rắn, không ngờ nơi
này cảnh giác cao độ như vậy làm mục tiêu đi ra.