chuyển sang làm địa ốc, đánh chiếm Bắc Kinh, Thượng Hải, Thâm Quyến
tới Hải Nam, thậm chí vươn ra cả Nam Phi và Úc.
Nam Phi là quê hương của kim cương, không bao lâu sau anh Văn mở
công ty vàng bạc trang sức, ngay ở lĩnh vực này cũng dẫn đầu thị trường
toàn quốc.
Thế rồi anh Văn bước chân vào thị trường vốn, khi đó các công ty niêm
yết của TQ có rất nhiều cổ phiếu không lưu thông, là cổ phiếu quốc gia và
cổ phiếu pháp nhân, tỉ lệ lớn giá lại kém xa cổ phiếu lưu thông.
Anh Văn lợi dụng mấy chục công ty dưới quyền, dần đầu tư trở thành cổ
đông khống chế những công ty kia, dùng giá rất thấp tiếp nhận số cổ phiếu
này, không rõ hắn thao tac sra sao, chỉ biết tài sản tăng với tốc độ tên lửa.
Dùng mô hình thực nghiệm thẩm thấu vào lĩnh vực tài chính, nơi mà cơ
chế giám sát bây giờ chưa kiện toàn, với trí tuệ của mình, anh Văn nhanh
chóng thành nhân vật đi đến đâu cũng được hoan nghênh đón tiếp long
trọng.
Thế nhưng tốc độ kiếm tiền kinh hoàng đó khiến anh Văn bị chính quyền
chú ý, có điều không ai chứng minh được anh Văn là cổ đông khống chế
nhiều công ty niêm yết như vậy. Một tầng tối cao quyết đấu, đại lão có
quan hệ lâu năm với gia tộc anh Văn thất thế, có người muốn thông qua anh
Văn đả kích vị đại lão đó, vì thế anh Văn bị hạ lệnh bí mật bắt giữ, tình thế
có phần tương tự Trương Thắng, chỉ khác quy mô cuộc đấu tranh đó là toàn
quốc.
Có điều anh Văn cũng đánh hơi được nguy hiểm, bọn họ hành động tuy
nhanh, đến khi bắt được thì hàng chục tỷ đồng tài sản của anh Văn đã
không cánh mà bay, tổng công ty trước đó gặp hỏa hoạn, sổ sách cháy sạch,
không cách nào tìm ra hướng đi của số tiền đó.