CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1562

đường chim biển. 30 năm trước, ông Bates khi đó mới là thiếu tá lục quân,
lên một trong số hòn đảo nhân tạo đó, tuyên bố chủ quyền, tự xưng là vua.

- Ông ấy gửi thư cho nữ hoàng, xin làm vương quốc phụ thuộc, ông ta

còn phát hành tiền, hộ chiếu, biển số xe riêng, dù đất nước của ông ấy
chẳng có xe hơi. Lúc đó cả đảo quốc, bao gồm thành viên vương thất chưa
tới 10 người.

Tần Nhược Nam thấy khó tin: - Chính phủ Anh kệ ông ta sao?

- Đương nhiên là không, sau khi ông Bates tuyên bố chủ quyền, chính

phủ Anh phái quân hạm bao vây vương quốc của ông ta, nhưng ông ta liều
chết bảo vệ lãnh thổ. Cuối cùng chính phủ anh không khai chiến, vì khi đó
theo luật, lãnh hải Anh chỉ có 3 dặm cách biển, mà hòn đảo đó lại cách 6
dặm, nên họ không làm gì được.

- Thế là đảo quốc của ông ấy vẫn tồn tại tới bây giờ, hơn nữa cái đảo

quốc chẳng có tí tài nguyên nào này kiếm cho ông ta rất nhiều tiền, đảo
nhân tạo của ông ấy đã hiện đại hóa toàn diện, các hacker hàng đầu rồi các
công ty cờ bạc trên mạng đều nộp tiền để đặt server trên đảo quốc của ông
ấy, vì đó là quốc gia độc lập, không có luật dẫn độ.

Tần Nhược Nam càng nghe càng thấy hoang đường, không nhịn được

cười: - Trên đời có chuyện cổ quái như vậy à? Nếu không nhìn thấy tận
mắt, chị chắc là sẽ nghĩ thần kinh ông ta có vấn đề.

- Mới đầu em cũng nghĩ thế, nhưng tiếp xúc rồi mới biết ông ấy rất bình

thường. Em mới hiểu được hành động của ông ấy, ông ấy sống thoải mái tự
do hơn người khác, không bận tâm tới suy nghĩ của người đời về mình.

Tần Nhược Nam vừa đi vừa suy nghĩ, rất lâu sau mới thở dài: - Thực ra

ai cũng muốn sống như thế, nhưng trừ lúc con nhỏ vô ưu vô lo, có ai không
phải nhìn mặt người khác mà sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.