CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1615

vậy anh làm làm theo ý nghĩ của mình.

- Anh điên rồi, trước kia anh không phải như thế, nhất định là anh điên

rồi. Tần Nhược Nam nhoài người với lấy khẩu súng: - Vậy em chết, như
thế sẽ không thành chướng ngại cho hai người nữa.

Trương Thắng không ngăn cản, y thực sự có chút bất thường rồi, không

phải Tần Nhược Lan là người đầu tiên nghĩ tới cái chết: - Em đi trước một
bước cũng tốt, sau đó chị em sẽ bắn chết anh, còn chị em bị đưa ra pháp
trường xử bắn, chúng ta chết hết, vậy là xong.

Tần Nhược Lan cứng người, hai tay tuyệt vọng buông thõng, đến cả chết

cũng không được, vậy cô phải làm sao?

Trương Thắng đi tới, ném khẩu súng đi, ngồi xuống trước gối cô, nắm

lấy tay cô: - Nếu em đã không sợ chết, vì sao không chấp nhận kiến nghị
của anh, cái đêm hôm mà anh biết chuyện của em từ Nhược Nam, anh
chuẩn bị rất nhiều thuốc ngủ, cả rượu nữa, vì anh không biết phải làm thế
nào, nếu nhắm mắt lại mọi chuyện biến mất thì tốt biết bao, nhưng anh nghĩ
lại, không phải vì anh sợ chết, mà anh chết rồi, tội của anh càng lớn hơn...
Tần Nhược Lan ôm mặt, thống khổ la lên: - Vậy anh muốn em làm sao
đây?

- Đưa ra quyết định khó khăn là trách nhiệm của nam nhân, phải không,

sao anh có thể đổ nó lên em được... Trương Thắng nói tới đó ôm chân Tần
Nhược Lan bế lên:

- Buông em ra, anh, anh làm gì thế? Nhìn Trương Thắng đi về phía

giường, Tần Nhược Lan hiểu ra ngay, ra sức đấm y: - Anh điên rồi, em
không muốn, buông em ra... Anh ức hiếp em...

- Đúng, anh chuẩn bị ức hiếp em đấy. Trương Thắng đặt Tần Nhược Lan

xuống giường, cởi quần áo cả hai trong sự chống trả bất lực của Tần Nhược
Lan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.