CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 190

- Chỉ là mong muốn nhỏ, em dễ hài lòng lắm, chẳng thể gọi đó là ước

mơ.

Trịnh Tiểu Lộ khụt khịt mũi lắc đầu:

Trương Thắng nhìn cô, chỉ:

- Em lau khô nước mắt đi kìa, trời đang gió lớn, đừng để khô nứt da.

- Dạ.

Trịnh Tiểu Lộ nghe lời đưa tay lên lau má:

- Về nhà kiếm ít dầu sò bôi vào.

Trịnh Tiểu Lộ giận hờn lườm Trương Thắng một cái:

- Anh Trương, đừng có trêu em, em đang rất khổ sở, không muốn cười.

Trương Thắng làm ra vẻ ngạc nhiên:

- Anh trêu em thế nào?

- Bây giờ còn ai dùng dầu sò nữa, từ cái đời thủa nào rồi.

Trương Thắng ngạc nhiên:

- Bây giờ không dùng dầu sò nữa à, anh có biết đâu, đọc truyện thấy họ

bảo nữ nhân hồi xưa hay dùng dầu sò bôi dưỡng da mà, thế họ dùng cái gì
vậy, chả lẽ dùng mỡ trâu à? Không? Vậy mỡ lợn?

Trịnh Tiểu Lộ không muốn trả lời Trương Thắng, nhưng y càng đoán

càng linh tinh, càng hoang đường, đành phải dạy cho y chút kiến thức về
mấy món mỹ phẩm, mặc dù nước mắt chưa khô, vết thương trong lòng
chưa khép miệng, nhưng ít nhất ở giây phút này, cô không còn thấy cô độc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.