CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 192

- Anh Trương.

- Không sao đâu.

Trương Thắng không quay đầu, đưa tay lên vẫy vẫy ra vẻ rất hào hùng,

đi qua đường lén đưa mắt nhìn lại, thấy Trịnh Tiểu Lộ vẫn đứng đó nhìn
theo mình, trong lòng dâng lên niềm vui nhỏ bé.

" Mình không lợi dụng lúc người ta nguy khó, cô ấy và Mạch Hiểu Tề

hết rồi, giờ cô ấy là người tự do, mình không dùng âm chiêu của tên Quách
béo." Trương Thắng vừa tìm cớ cho thủ đoạn của mình, vừa lâng lâng lên
xe đạp về nhà.

Trở về nhà, Trương Thắng vẫn chú ý xem báo, xem TV, nghe đài, thậm

chí còn đi đánh cờ với mấy cán bộ già trong khu, hòng tìm lấy bất kỳ tin
tức nào liên quan tới phương diện lập khai phát của chính phủ. Nhưng vẫn
như cũ, chính phủ không có động tĩnh nào cả, Trương Thắng ăn không
ngon ngủ không yên, gọi điện cho Từ Hải Sinh, ông ta trấn an một hồi, còn
hứa nếu như năm sau chưa có tin, sẽ giúp y chạy quan hệ trì hoãn thời hạn
khoản vay, Trương Thắng mới yên tâm.

Đất đai đều trong tay mình, Trương Thắng chẳng lo Từ Hải Sinh vỗ

mông bỏ đi, nếu như tới kỳ hạn mà tin tức còn chưa phát ra, nhà đầu tư
không nhìn thấy văn kiện chính sách ưu đãi sẽ không ném tiền vào khu
Kiều Tây xây nhà, đất không lên giá, không bán được. Chịu nợ ngân hàng
tất nhiên là y, nhưng Từ Hải Sinh đầu tư tiền kỳ mất hết, lợi ích dự kỳ cũng
không còn, cho nên không phải là vạn bất đắc dĩ, ông ta sẽ không buông tay
bỏ mặc.

Trương Thắng tuy rất nể phục Từ Hải Sinh, thậm chí coi ông ta gần như

là thầy mình, nhưng thủ đoạn của Từ Hải Sinh khiến y cảnh giác.

Tuy nói người Trung Quốc coi trọng Tết Xuân hơn hẳn Tết Tây, nhưng

là một ngày lễ trọng yếu, nó vẫn tràn ngập không khí lễ tết. Đơn vị của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.