CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 286

- Với vị chủ tịch Trương này mà nói, mỗi ngày làm việc tới 11 giờ đêm

mới nghỉ ngơi, buổi trưa ăn cơm chỉ 15 phút, còn là bao gồm thời gian từ
văn phòng tới nhà ăn. Ông ta có tài sản hàng trăm triệu đủ con cháu ăn mấy
đời không hết, nhưng không bao giờ ngủ nướng, xưa nay không biết ngày
nghỉ cuối tuần là gì, người có thể phát tài đều chăm chỉ.

Khen chưa nổi mấy câu lại cười khinh miệt:

- Đương nhiên những kẻ phất lên đầu tiên này đều không có nguồn gốc

sạch sẽ, đó cũng là do hoàn cảnh mà ra, đại đa số là bất đắc dĩ. Còn về phần
sau khi phát tài, có người bắt đầu hưởng thụ sinh hoạt, nhà lầu xe hơi và
mỹ nữ, đó cũng là điều công bằng thôi, không thể gọi là tố chất thấp kém,
cũng không liên quan tới người đó là doanh nghiệp dân doanh hay không,
đổi lại là người khác, có mấy ai ở địa vị đó mà có thể giữ mình trước cám
dỗ? Ai không hưởng lạc như họ?

- Trong mắt tôi, những doanh nhân đó bị lên án không phải vì bọn họ ăn

chơi trụy lạc, mà những kẻ chăm chăm theo dõi chỉ trích là những kẻ ghen
ăn tức ở, nhược điểm thực sự của họ là...

Từ Hải Sinh vừa nói tới đó thì cửa phòng mở ra, một tiếng cười sang

sảng truyền vào:

- Nhóc Từ, lâu rồi không tới đấy! Cùng với tiếng cười, chủ nhân đế quốc

kinh tế, nhà doanh nghiệp nông dân Trương Nhị Đàn bước như bay vào,
cánh cửa phòng sau lưng bị ông ta thuận tay đẩy một cái, đóng sầm lại.

Một cái áo chẽn cổ kiểu vạt áo lệch sang bên, một cái quần luyện võ màu

đen, chân đi giày vải thủ công, Trương Nhị Đàn cười vui vẻ đi về phía bọn
họ.

Từ Hải Sinh vội đứng dậy như gắn lò so ở đít, hai tay vươn ra nhiệt tình

đi lên đón:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.