Quách Y Tinh thừa cơ mặt dày yêu cầu:
- Em nhất định phải ngày ngày tới thăm cậu ta nhé, mang thêm nhiều
món ngon ngon, cơm nước ở nhà ăn không thể so được. Mai đổi khẩu vị đi,
canh cá diếc.
- Cũng được ạ, nhưng mà ... canh cá có sao không ạ, anh ấy bị ngoại
thương, nghe nói ăn đồ tanh không tốt cho vết thương.
Quách Y Tinh vỗ đầu:
- A, đúng, anh quên mất cái này.
Tần Nhược Lan ở phía bên kia lấy nhiệt kế dưới nách Trương Thắng ra,
không kìm được nói:
- Đó là cách nói dân gian, không khoa học. Mất máu sẽ khiến cho protein
và dinh dưỡng trong cơ thể người bệnh mất đi, từ đó tiêu hao dinh dưỡng
dự trữ trong cơ thể, nếu không bổ xung đủ dinh dưỡng mới khiến vết
thương lâu lành.
- Vết thương khó lành chủ yếu do không chú ý vệ sinh gây nhiễm trùng,
còn thịt, cá, trứng giàu protein, nguyên tố vi lượng phong phú và vitamin B,
có lợi cho vết thương, không hề có chuyện bị thương kỵ đồ tanh. Có điều ...
Tiểu Lộ nghe rất chăm chú:
- Chị y tá, có điều làm sao?
- Có điều bệnh anh ta chủ yếu là do cảm sốt, người bệnh kỵ nhất món thịt
thà mỡ màng, vừa rồi ăn gà tân khẳng định mồm nhạt nhẽo vô vị, thậm chí
buồn nôn ...
Tần Nhược Lan cười thầm trong bụng, tỉnh bơ nói thêm: