CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 467

bằng vòng eo khẽ lay động, bước chân uyển chuyển như mèo, không khác
gì chính cơ thể cô đang nói chuyện.

Giả Bảo Ngọc nói, nữ nhi gia làm bằng nước, nhìn đã thấy nhẹ nhàng

khoan khoái. Câu đó chưa bao gồm nữ nhân đã thành thân, thành thân rồi
mới là lúc vẻ đẹp nữ nhân thực sự thăng hoa, khi đó lấy nước làm da, lấy
rắn làm xương, còn cô gái chưa thành hôn như trái quả xanh, kém hơn rất
nhiều.

Nói thế không có nghĩa ai cũng có thể hoàn thành biến đổi thăng hoa đó,

còn Chung Tình là người thăng hoa hoàn mỹ.

- Buổi chiều không có chuyện gì khẩn yếu, giám đốc suốt ngày làm việc

không nghỉ thế này sẽ kiệt sức đấy, nên giải lao vừa phải. Vương Đắc Phú
nợ 16 vạn tiền lưu trữ hàng, đã giục mấy lần không trả. Vừa mới đưa thiếp
mời giám đốc thứ năm ăn tiệc, xem ra còn muốn trì hoãn, giám đốc nên
chuẩn bị tâm lý.

Trương Thắng gật đầu, Vương Đức Phú là thương buôn rau củ hoa quả,

nhất thời tài chính khẩn trương, nếu không cần thiết, Trương Thắng muốn
hiệp thương chứ không đưa ra pháp luật.

Trương Nhị Đản mới đầu làm ăn còn mua chịu rất nhiều nơi, đó là một

trong số pháp bảo ông ta nhanh chóng chiếm được thị trường của nhiều nhà
máy chính quy với tư tưởng làm chắc ăn chắc thời đó. Làm ăn trên thương
trường không phải lúc nào cũng một là một, hai là hai, gò bó cứng nhắc
được. Không giống lần Giả Cổ Văn ép y vào đường cùng y mới phải mạo
hiểm, còn bình thường làm gì cũng phải để người ta một lối thoát, sau này
còn dễ nhìn mặt nhau, cũng tránh khách hàng khác thấy phản cảm.

Chung Tình vừa dọn dẹp đống tài liệu, tàn thuốc vương vãi trên bàn

Trương Thắng, vừa nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.