CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 574

Tóm lại, nguyên nhân không quan trọng nữa, chỉ thấy mình làm loại

chuyện này thì có khác gì Sở Văn Lâu.

- Cậu đi ra đi.

Trương Thắng tự tát mình một cái:

- Chị Chung, tôi xin lỗi... Tôi sai rồi, tôi không dám thế nữa... Chị đừng

khóc, tôi không hề có ý ức hiếp chị, thật đó, không phải đâu... Vừa rồi chỉ
là nhất thời không kìm lòng...

Những lời giải thích vụng về của Trương Thắng càng làm Chung Tình

tức giận, đi ra mở cửa, chỉ thẳng tay về phía trước không nhìn y:

- Ra ngoài!

- Tôi... Tôi...

- Ra.

Trương Thắng cúi đầu tiu ngỉu phụng tùng mệnh lệnh.

Cửa đóng lại, Chung Tình đứng im một lúc lâu, hít mạnh ngăn nước mắt

chảy ra, cô thừa biết sức hấp dẫn của mình, Trương Thắng còn trẻ, chuyện
vừa rồi là tình cờ, y không kìm được khó trách, chỉ là hiện cô rất mẫn cảm
với khi bị người ta đụng chạm, đó không chỉ làm chạm vào cơ thể cô, còn
là chạm vào lòng tự tôn của cô. Bình tĩnh lại rồi, Chung Tình vào phòng về
sinh, vốc nước lên rửa lại mặt, lau khô, nhìn bát mỳ ngâm lâu đã sắp trương
lên, hậm hực nghĩ “cho cậu đói, đáng đời!”, cầm bát lên ăn như trút giận.

Ăn hết bát mỳ Chung Tình đi về bên máy tính ngồi xuống, mở lại mấy

hồ sơ thu nhỏ phía dưới.

Đó đều là hồ sơ mà cô lợi dụng chức vụ của mình, lấy từ sổ sách, ghi

chép của phòng tài vụ, liên quan tới quy hoạch và vận hành công ty, cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.