CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 614

- Cậu không cần nói nữa, tôi hiểu, cuối năm ngoái chia hoa hồng, cậu

đưa tới không thiếu một đồng, không trễ một ngày, tôi biết cậu là thằng bé
có danh dự tín nghĩa. Tôi chỉ có 10% cổ phần, lại phái tới một phó tổng
giám đốc, thế là nể cái mặt già này lắm rồi. Giờ con cháu trong nhà gây ra
chuyện như vậy, còn mặt mũi nào cử người khác tới, nhưng chúng ta vẫn
hợp tác, có chỗ nào cần, cứ lên tiếng như trước.

- Để cháu tiễn lão gia tử.

Trương Thắng đi nhanh theo bước ông ta:

- Lão gia tử xử anh ta nghiêm như vậy, cháu rất bất an..

Vệ sĩ mở cửa, Trương Nhị Đản dừng trước chiếc xe, nói:

- Không cần bất an, tôi làm thế không phải vì cậu mà vì bản thân. Tặng

thằng bé ngoan cậu một câu nhé, người không tán nhẫn thì không tồn tại
được.

Vỗ mạnh vai Trương Thắng:

- Thong thả mà nghiền ngẫm.

Lúc này Sở Văn Lâu bị người ta kéo tới, mở cốp xe sau ra cho vào, va

chạm làm hắn đau tỉnh lại, mắt nhìn Trương Thắng chằm chằm vô cùng oán
độc, không còn đủ sức để nói, nhưng trong đầu thề, Trương Thắng, mày
đừng đắc ý vội, chuyện này chưa xong đâu, thế nào tao cũng khiến mày
táng gia bại sản, thân bại danh liệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.