CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 720

- Ai ngờ y thành đạt rồi, không nghe được lời trái tai nữa, nên vu oan

hãm hại tôi. Chủ nhiệm Giả, y còn mồm mép xảo trá làm lão già Trương
Nhị Đản đó tin theo, khiến tôi bị đánh gãy hai chân...

Phải nói trước kia Sở Văn Lâu là người sống cũng bổn phận, chẳng có

thành tựu gì, nhưng ít nhất cuộc sống êm ả, thế rồi ma xui quỷ khiến thế
nào vì một lần kích động mà cuộc đời chuyển ngoặt không dự liệu được.
Lại nghĩ cả đời mình có đúng ba lần mình làm chuyện xấu thì đều bị
Trương Thắng bắt quả tang tại trận, làm gì có chuyện trùng hợp như thế,
bản năng tự bảo vệ của con người tức giác đem chuyện này do Trương
Thắng bày ra, tất cả đều do Trương Thắng hại, càng nghĩ càng tin, càng
nghĩ càng thương bản thân, Sở Văn Lâu sờ hai cái chân vừa phải đóng đinh
vừa phải bó bột của mình, nghĩ sau này trở thành người tàn tật, nước mắt
rơi như mưa:

- Thỏ hết chó vào nồi, chim chẳng còn cung vứt xó, nhớ trước kia y

thành lập công ty, kiếm cái gọi là nhà đầu tư nước ngoài giả mạo, nếu
không có tôi ngày đêm chạy lo thủ tục, công ty chẳng lập nổi, nói gì tới
kiếm tiền?

Giả Cổ Văn thở dài:

- Lão Sở, uống ít nước, bình tĩnh lại. Con người Trương Thắng, đúng là

kẻ bất nhân. Nhưng mà vài lời đừng nói tùy tiện, công ty đó thủ tục đầy đủ,
có ngân hàng nghiệm chứng là đầu tư nước ngoài mà...

Sở Văn Lâu cười lạnh:

- Chủ nhiệm Giả, anh là người thành thực, không biết chuyện vòng vo

trong đó. Công ty nước ngoài nào? Tại sao hôm khai trương không có đại
biểu công ty đó tham dự, ha ha ha, còn thủ tục, toàn nhờ tiền lo lót...

Giả Cổ Văn cố kìm nén hưng phấn, nghi hoặc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.